KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 68

Từ hôm đó, tôi biết nhắc đến Lưu Vỹ Đình trước mặt Vỹ Đình là điều

đại kỵ, nhưng cũng từ hôm đó, tôi lại thường nghĩ tới ánh mắt của Lưu Vỹ
Đình.

***

Mùa tốt nghiệp lại đến, lần này tôi và Vỹ Đình tốt nghiệp nghiên cứu

sinh.

Liễu Vỹ Đình tốt nghiệp xong sẽ đến Đài Bắc làm việc, còn tôi quyết

định ở lại Đài Nam học tiếp lên tiến sĩ.

Trước khi dọn ra khỏi ký túc dành cho nghiên cứu sinh, tôi cố ý nói

chuyện với cậu bạn khoa Cơ khí cùng phòng. Bình thường chẳng có mấy
cơ hội để nói chuyện, cả hai dường như đều coi phòng nghiên cứu là nhà.

Tôi nghĩ ở cùng phòng với nhau hai năm trời, cũng coi là có duyên.

“Tôi tự nhiên nhớ ra một bài trắc nghiệm tâm lý, muốn hỏi cậu.” Cậu ta

cười nói.

“Cậu ở trong rừng sâu nuôi vài con vật: Ngựa, trâu, dê, hổ và khổng

tước. Nếu có một ngày cậu bắt buộc phải rời khỏi rừng, nhưng chỉ có thể
mang theo một con vật, cậu sẽ mang theo con vật nào?”

“Khổng tước.” Tôi đáp.

Cậu ta trợn tròn mắt, nhìn tôi từ trên xuống dưới, bừng tỉnh ngộ:

“Cậu chính là cái anh chàng chọn khổng tước!”

“Ồ?”

“Chúng ta đã từng học cùng lớp tâm lý học tính cách.” Cậu ta nói,

“Thảo nào tôi cứ cảm thấy đã gặp cậu ở đâu.”

Tôi cười cười, cũng cảm thấy bừng tỉnh ngộ.

“Cậu chọn gì?” Tôi hỏi.

“Tôi chọn trâu.” Cậu ta nói, “Chỉ có trâu mới có thể đảm bảo sau khi tôi

ra khỏi rừng vẫn có thể tự canh tự tác”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.