KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 241

một lần, khi Vaxili Pêtrôvits đưa tay làm dấu Thánh rồi mở tờ báo “Trang
Ôđexxa” ra để xem cái xổ số này có trúng thưởng, hai trăm ngàn đồng hay
không.

Cuối cùng, một lần, đi học về, Pêchya và Pavlik không thấy chiếc đàn

pianô trong phòng ăn nữa - chiếc đàn cũng là của hồi môn của mẹ.

Ở chỗ kê cỗ đàn trước kia, sơn trên mặt sàn còn mới nguyên, và

Pêchya thấy căn phòng thật trống trải, hiu quạnh, đến nỗi nó suýt òa khóc.

Sau đó, mấy chiếc nhẫn bác vẫn đeo ở tay cũng biến mất.

Cuối cùng, cái ngày ấy đã đến. Hôm đó là chủ nhật. Bác, hai tay run

run, cất vào cái ví xách tay một tập tiền khá dày, giấy tờ vay nợ và những tờ
biên lai trước bạ gì đó, đội mũ, đi găng tay, mặc thêm chiếc áo rôntonđa

43

bằng lông sóc, chiếc áo thừa hưởng của người em gái đã qua đời, và bà nói
bằng giọng phấn chấn:

- Chú Vaxili Pêtrôvits, tôi đi đây!

- Chị đi đi! - Từ bên kia cửa ra vào ông Vaxili Pêtrôvits trả lời bằng

giọng khàn khàn.

- Bác cháu ta đi thôi, Pêchya, - bác nói một cách quả quyết.

Chú bé phải đi cùng với bác để ngăn ngừa việc cướp giật ở dọc đường.

Bác ôm chặt cái ví xách tay chứa đựng toàn bộ tài sản của gia đình

vào ngực, còn Pêchya nghiêm nghị đi ở phía sau, đảo mắt nhìn khắp xung
quanh. Nhưng xung quanh chẳng có gì đáng nghi ngờ. Hôm nay là ngày ăn
chay lớn, chuông nhà thờ ngân nga buồn như đưa đám trên bầu trời thành
phố, và trên đường hai bác cháu gặp nhiều nhất là các bà già trùm khăn
đen, đi lễ mi về, tay xách những xâu bánh khô giòn rẻ tiền của nhà tu, bánh
tuy nở phồng, nhưng nom cũng biết là bị chua rồi.

Bà Vaxưntinxkaya ở không xa lắm, tại một ngõ yên tĩnh gần biển,

trong căn biệt thự nhỏ, tường xây bằng đá vôi vỏ sò không trát vữa, đã xạm
mầu với thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.