KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 145

muốn gì. Họ đặc biệt hớn hở sờ mó cái áo va rơi của Pêchya, ve vuốt cái cổ
áo thủy thủ của nó, đồng thời thi nhau nhắc đi nhắc lại: “Marinaiô ruxxô!
Marianiô ruxxô”.

Vaxili Pêtrôvits nhớ lại: trong thời gian động đất có một đội tàu Nga

đỗ ở cửa biển Metxin, và các thủy thủ Nga đã biểu lộ tinh thần hy sinh anh
hùng để cứu dân của cái thành phố bị hủy diệt.

Bây giờ, thấy cái áo thủy thủ của Pêchya và căn cứ vào nhiều đặc

điểm, biết bố con Batsây là người Nga, dân thành phố bày tỏ với người Nga
và đặc biệt là với chú thủy thủ nhỏ tuổi lòng cảm phục và biết ơn của họ.

Bằng những lời lẽ mà bố con Batsây không hiểu và bằng những điệu

bộ có thể hiểu được, họ miêu tả cảnh động đất khủng khiếp và thành tích
của các thủy thủ Nga xông vào các tòa nhà cháy cứu người bị vùi lấp.

Một bà già Ý tóc bạc, y phục rách rưới, lưng đeo cái bình đất lớn chen

vào đám đông và đưa cho bố con Bátsây một cái khay trên có ba cốc nước
mát ăcva Frexka! thứ duy nhất mà bà có thể đưa ra để biểu lộ lòng biết ơn
của bà đối với người Nga. Lòng Pêchya tràn ngập niềm tự hào, nó tiếc rằng
nó không đội chiếc mũ thủy thủ do chú Fêđya may cho, và nó cũng tiếc
rằng trên chiếc mũ ấy không còn dải băng thánh Gioocgiơ.

- Graxiê, ruxxô! - những người Ý vừa nhắc đi nhắc lại vừa bắt tay

Vaxili Pêtrôvits, Pêchya và Pavlik, cảm tình của họ hoàn toàn dễ hiểu.

Nhưng còn nghe thấy cả một câu gì nữa không rõ:

- Epvlva là rivôlutsiône, epviva la rêpubblika ruxxa!

Có lẽ bộ râu rối bù của Vaxili Pêtrôvits, cái kính cặp mũi gọng thép

của ông, chiếc áo kôxôvôrôtka bình dân dưới áo vét tông bằng tuyt-xơ của
ông khiến những người phu thuyền Metxin: liên tưởng tới hình ảnh người
cách mạng Nga rực rỡ ánh hào quang của năm một ngàn chín trăm linh
năm - quang vinh không tắt của Praxnai

29

và của chiến hạm

“Pôchômkin”

30

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.