KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 148

Một chiếc thước bằng đồng, do người hoa tiêu đặt vào, xác định hướng đi,
chỉ cần tàu hơi chệch hướng là các độ chia lẫn lộn và người lái lập tức
chỉnh lại.

Lúc này cái thước đặt chĩa thẳng về Naplơ. Tuy xung quanh tối đen

như hũ nút, tàu vẫn vững vàng thả hết tốc độ đi về phía trước, muốn bù lại
thời gian đã mất ở các chỗ tàu dừng lại.

Bỗng một ngọn lửa ở rất xa về phía trước, không giống ngọn hải đăng,

cũng không giống ngọn đèn phía trước của con tàu đang đi ngược trở lại.
Ánh lửa gần như đỏ và không đều. Nó cháy một thời gian rồi tắt, nhưng hai
phút sau lại bật lên, cháy một lúc rồi lại tắt, và cứ như thế, qua những
quãng thời gian đều nhau, nó tắt chầm chậm và lại chầm chậm bật lên, mỗi
lúc một to hơn. Cảnh tượng đó cũng tương tự như ta cho vào mồm một que
diêm đang tắt, thở hơi và đầu que diêm rực hồng lên qua các kẽ răng.

Bây giờ sóng và rìa dưới của những đám mây đã hơi sáng lên và

dường như hơi nóng từ đấy tỏa ra.

- Ôi, cái gì thế?

- Xtrômbôli - tiếng nói quen thuộc của người thuyền phó thứ nhất vừa

lên boong thượng - famôdôvunkanô Xtrômbôli! - ông ta nhắc lại với giọng
thống thiết và đưa cho Pêchya cái ống nhòm lớn của người đi biển, qua ống
kính đen của chiếc ống nhòm thoáng hiện lên ngọn lửa đỏ của Xtrômbôli.

Pêchya dùng ống nhòm nhìn ngọn núi lửa đỏ đã ở ngang tầm con tàu.

Đúng lúc ấy, từ núi lửa vọt ra ngọn lửa chiếu sáng rõ rệt của miệng núi lửa,
chẳng khác gì lửa vọt ra từ ống lửa của ấm Xamôva, và thậm chí Pêchya
tưởng chừng như nó nghe thấy tiếng ì ầm dưới lòng đất và cảm thấy hơi
nóng của núi lửa phun, nhưng đấy chẳng qua là nó tưởng tượng ra thôi.

Chẳng bao lâu, Xtrômbôli đã lùi hẳn về phía sau, nhưng một thời gian

lâu, giữa bóng tối mịt mù vẫn còn nom thấy hơi thở rực lửa của nó rọi ánh
sáng dữ dội xuống sóng và mây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.