KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 199

bông Eđenvâyxơ đầu tiên, bông hoa chít kỳ lạ hình ngôi sao, như cất bằng
dạ trắng. Pêchya ngắt bông hoa và gài vào khe túi, ở ngực áo thủy thủ.

Đường chân trời rất cao và gần, sương mù xám luôn luôn tràn qua

đường chân trời, ùa tới. Mọi vật xung quanh tối lại. Bố con Pêchya đi vào
trong mây. Không khi trở nên rất lạnh. Trong giây lát, những chiếc áo
choàng len xám lại vì bụi nước. Bóng tối dày đặc vây lấy ba bố con. Gió vi
vút, hất thẳng vào mặt những làn mưa nhỏ lạnh buốt!

Vaxili Petrôvits cáu kỉnh bảo quay trở lại. Pêchya nhất quyết tiếp tục

đi bộ lên núi, nó khép chặt áo choàng vào người, dáng diệu oai vệ, và gõ
đầu gậy bịt sắt xuống đá ẩm.

Không khí càng lạnh hơn.

Giữa những giọt mưa, thấp thoáng những bông tuyết trắng, thoạt tiên

là tuyết ẩm, rồi cả tuyết khô. Thoáng chốc, mưa biến thành bão tuyết.

- Quay lại! Quay lại ngay! - Ông bố quát.

Nhưng Pêchya không còn nghe thấy gì, nó say mê với vẻ đẹp âm u của

cơn bão tuyết tháng bảy này. Nó chạy đến mép bờ vực, khi thời tiết tốt,
đứng ở đấy thường thấy cả dãy núi, những đỉnh Môngtơ - Rôdơ, Joongfrau,
Matlêhornơ tuyết phủ trắng xóa.

Bây giờ thì không nhìn thấy gì. Bão tuyết quay cuồng ở bên trên, bên

dưới và xung quanh, trải một lớp tuyết trắng lên những bông hoa và đá.

- Chỉ phí tiền vô ích - ông bố càu nhàu, có nhận ra một nét gì có thể

nhắc nhở đến dãy núi nổi tiếng.

- Chao ôi, ba chẳng hiểu gì cả! - Pêchya kêu lép một cách buồn rầu

-Đến là bực! Bên dưới là mùa hè, nóng nực, vậy mà bố con ta... bố con ta
nhìn thấy tuyết. Chỉ có bố con ta thôi... Vậy mà không đáng leo lên sao?

- Ừ thì ở dưới kia là mùa hè, còn trên núi là mùa đông. Thì có gì là lạ?

Bố chẳng hiểu con tìm thấy cái gì đặc biệt trong hiện tượng đó. Ở vùng núi
thường là như thế. Con chỉ hay mơ tưởng hão, có thế thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.