KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 27

đầu mối chủ đề của nó chằng chịt xung quanh, những sự kiện bất ngờ của
kỷ nguyên. Với lòng kiên nhẫn và sự hào hứng không cạn của một tài năng
chân chính, V. Kataep tiếp tục lao động, dồn hết tâm lực cho những công
trình mới, Năm 1960, tập III của bộ “Sóng Hắc hải” ra đời tiểu thuyết “Gió
mùa đông”.

Một trong những nguyên nhân khiến. Kataep thỉnh thoảng muốn quay

về những ngày tháng xa xưa của tuổi thiếu niên sôi nổi như bão tố có lẽ là
nguyện vọng được uống lại một ngụm nước nguồn, muốn hiểu thấu đáo,
một cách minh mẫn hơn cội nguồn của những ngày mới. Khi chuẩn bị tài
liệu để viết về V.I. Lenin V. Kataep đã nhắc tới N.K. Krupxkaia với tấm
lòng biết ơn sâu sắc: “Tôi không bao giờ quên được những ngày tháng ấy:
“Tôi đang sống và làm việc ở một nơi rất gần V.I. Lênin và bà Krupxkaia
thường kể cho tôi nghe về Người, về cuộc sống của Người khi ở nước
ngoài: ở Giơnevơ, ở Pari, về trường Đảng do Người tổ chức ở Lônggiuxcô
và bà đã cho tôi biết rất nhiều về Người”.
Kết quả là V. Kataep đã viết
“Cánh cửa sắt nhỏ trên mặt tường” (1964).

Năm 1967 V. Kataep viết “Ngọn cỏ lãng quên”, ở đây độc giả đã nhận

ra nhà văn trong hình tượng nhà báo trẻ tên là Riurik Plsenkin, một cộng
tác viên của tờ “lugroxta”.

Năm 1977 - nhân dân Liên Xô nô nức chào đón 60 năm Cách mạng xã

hội chủ nghĩa tháng 10 vĩ đại, giới văn nghệ Liên xô cũng chúc mừng ngày
sinh lần thứ 80 của V. Kataep. Bà Maria Prilegiaeva viết: “Không thể mạo
muội mà gọi một người tám mươi tuổi là trẻ. Nhưng ngòi bút của V. Kataep
rất trẻ. Tất cả những tác phẩm gần đây của ông đã nói lên điều này...”
Nhìn lại con đường sáng tạo của nhà văn bà nói: “Khi kiểm lại những nhân
vật trong các tác phẩm của V. Kataep, tôi thấy sung sướng và thích thú như
thấy Pêchya Batsây và cậu em trai của nó hiện lên trước mắt tôi một cách
sống động. Lòng tôi đau xót khôn nguôi khi nhìn thấy người mẹ tê cóng ôm
đứa con trong tay ngồi trên chiếc ghế dài lạnh giá giữa trời đêm Ôđexxa
đang bị bọn phát xít phong tỏa. Tôi dừng lại để suy nghĩ khi đọc đến những
trang suy lý. Về cái quan trọng, cái chủ chốt nhất trong cuộc đời. Tôi cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.