KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 375

- Đừng có giả ngây giả ngô! - Nó cáu.

Gavrik đứng trước mặt Pêchya, hai chân chạng ra.

- Cậu hãy quên đi! - nó nghiêm giọng nói. Nhưng gương mặt nó ngời

lên niềm hân hoan thầm kín và láu lỉnh đến nỗi Pêchya càng tò mò muốn
biết.

- Không, cậu phải nói cho mình biết những hòm đó là những hòm gì? -

Nó không chịu thôi, nó hiểu rất rõ là những chiếc hòm mà nó vừa nhìn thấy
che giấu một bí mật quan trọng nào đó và Gavrik đang rất muốn phô với nó
chuyện bí mật ấy. - Thế nào? - Pêchya hỏi giọng càng khẩn khoản hơn.

Khi ấy Gavrik ghé sát mặt vào nó, lưỡng lự giây lát, rồi nhìn quanh và

hạ thấp giọng nói: “Máy Mỹ”.

Pêchya có cảm giác là nó nghe nhầm.

- Cái gì? - Nó hỏi lại.

- “Máy Mỹ”, mình lấy được - Gavrik nhắc lại rành từng tỉếng. - Không

hiểu ư? Chà, đồ thộn...

Hàng chục lần Pêchya đã đi qua cái khe nhỏ mọc đầy bụi kê và ngải ở

giữa thảo nguyên, và chẳng bao giờ nhận thấy ở đấy có gì đặc biệt. Nhưng
đúng lúc đó, đám cỏ dại ở đáy khe động đậy, và hai bóng người từ đó chui
ra: thoạt đầu là bác Fêđya rồi đến bác công nhân đường sắt. Thế là Pêchya
hiểu ngay: ở đáy khe, giữa vách đá có kẽ nứt. Quanh thành phổ - trên thảo
nguyên và ở bờ biển - có khá nhiều kẽ nứt như thế, và Pêchya biết rằng đó
là lối vào các đường hầm Ôđexxa nổi tiếng. Thì ra những chiếc hòm ấy
biến vào đấy:

- Bây giờ cậu hiểu chứ? - Gavrik hỏi và nhìn Pêchya bằng con mắt sắc

sảo, thậm chí có vẻ đe dọa, đến nỗi Pêchya đã chực thề thốt, nhưng kịp
ghìm lại được, chỉ nhìn thẳng vào mắt Gavrik với vẻ cương quyết, nói ngắn
gọn:

- Hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.