KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 233

Cô Hiền đang cho Bin ăn, đứng dậy nhìn Nhi.

"Cô vào làm lúc Quân đã mất, cũng không rõ thằng bé thế nào." Cô đi

rửa tay, rồi quay lại ngồi cùng bàn với Nhi. "Mai mốt con đừng nhắc đến
Quân trước mặt mẹ nữa. Con thấy rồi đấy, mẹ con vẫn không quên được."

"Nhưng con nghĩ con cũng có quyền biết được tại sao em con mất?"

"Tốt nhất là con không nên thắc mắc. Có những chuyện biết rồi ta lại

mong mình có thể quên sạch." Cô Hiền nói, nét mặt rất khó hiểu. "Thôi, con
ăn nhanh kẻo nguội rồi đi học. Cô đi ủi đồ đây."

Nhi gật đầu, ngồi ăn hết tô cháo, nhưng trong lòng vẫn không ngừng đưa

ra những câu hỏi về em Quân.

***

Đi học về, Nhi ra vườn tưới hoa. Cũng đã lâu không chăm sóc gì cho

chúng. May là Sài Gòn lâu lâu lại mưa nên chúng cũng không bị thiếu nước
cho lắm. Tú vào nhà cất cặp sách rồi cũng ra vườn ngồi xem. Ngoài đây
chắc là nơi an toàn nhất. Hai người vẫn có thể gặp nhau, và mẹ Nhi có hỏi
thì Nhi cũng có lý do rằng mình chỉ ra vườn chơi. Thật ra cũng thoải mái
hơn ở trong nhà rất nhiều, vì ở ngoài này không có cảm giác bị gò bó hay
áp lực bởi những trách nhiệm vô hình. Ở trong nhà bị bao vây bởi bốn bức
tường, nhiều khi cảm thấy rất ngột ngạt.

Ở ngoài vườn, nhìn quanh thì thấy trời đất thật bao la.

Tưới xong hoa, Nhi lại ngồi cạnh Tú.

"Em có muốn nói về chuyện hôm qua không?" Tú hỏi.

Nhi với tay lấy một bông hoa có bốn cánh.

"Hoa đẹp không Tú?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.