KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 243

Mẹ ôm Tú vào lòng. "Con bé này, làm sao mẹ có thể bỏ rơi con được

chứ hả con gái?"

"Nếu như bố mẹ Nhi cũng có suy nghĩ như mẹ thì hay biết mấy."

Tú ôm chặt lấy mẹ. Trong giây phút này, Tú không thể không nhớ tới ba.

Tú tự hỏi, nếu ba còn sống, thì ba sẽ đón nhận chuyện này ra sao?

***

Một buổi tối, đang nằm trong phòng thì Nhi nghe tiếng xe bố mẹ về.

Nhìn kiểm tra đồng hồ cũng đã khá khuya rồi. Nhi từ phòng đi nhè nhẹ,
định âm thầm xem tình hình của mẹ như thế nào. Đứng trên cầu thang len
lén nhìn xuống, Nhi thấy mẹ đang mặc một bộ đồ bộ màu xám, không
giống như phong cách thường ngày của mẹ. Bố thì đang đứng cạnh, đưa
nước và thuốc cho mẹ uống. Nhi nghe được giọng bố khuyên mẹ.

"Gần cả tháng nay em cứ như vậy, phải giữ gìn sức khoẻ chứ."

Mẹ chỉ im lặng uống thuốc.

"Chuyện cũng đã lâu. Em nên cho qua được rồi. Đừng nhìn vào quá khứ

nữa."

"Ý anh là, anh muốn em quên con của chúng ta?" Mẹ hỏi, giọng điệu có

chút giận dữ.

"Ý anh không phải vậy. Quân vẫn là con của mình, làm sao quên được.

Nhưng anh muốn em đừng cứ suy nghĩ về ngày hôm đó nữa. Đã mười bốn
năm rồi. Nhi nó cũng chịu đủ sự dằn vặt từ hai chúng ta. Dù sao nó cũng là
con mình mà."

"Em vẫn không thể tha thứ cho mình, tha thứ cho Nhi. Nếu như ngày

hôm đó em không ỷ y. Nếu như ngày hôm đó em không giao Quân cho Nhi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.