KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 259

Nhi dụi mắt. "Em không trách Tú đâu. Em hiểu lúc đó cả hai chúng ta

còn rất nhỏ, chúng ta không biết chuyện. Ai mà ngờ được chỉ vì một quyết
định mà thay đổi hết tất cả?" Nhi đến gần và nắm lấy tay Tú. "Em mong Tú
đừng vì câu chuyện này mà tự trách. Còn em, những ngày này, không ngày
nào em không mở mắt dậy mà không nghĩ về em Quân. Em khó mà có thể
tha thứ cho bản thân mình trong thời gian này. Càng nhìn thấy Tú, em càng
dằn vặt hơn. Phải chi hôm đó nghe lời mẹ, phải chi không nhìn say mê
chiếc xe bán kẹo để cho Tú phát hiện. Bây giờ nhìn thấy Tú, mọi thứ cứ ùa
về, nó làm em mệt mỏi."

"Em nói gì vậy, đừng làm Tú sợ." Tú cầm chặt tay Nhi. "Việc này...việc

này em đừng nghĩ gì nữa. Bây giờ đưa em về nhà, nha. Trời bắt đầu tối rồi."

Nhi không nói gì mà đưa môi lên hôn Tú, hai tay vòng qua cổ kéo Tú lại

gần hơn. Lần này Nhi đưa lưỡi vào ngay từ đầu mà không cần chờ đợi. Nụ
hôn này có tí gì đó gấp rút, như là muốn ghi nhớ, như là muốn giữ lại hết tất
cả, từ cảm giác đến mùi vị. Đáng lẽ nụ hôn này phải được tận hưởng nhưng
sao nó đau quá. Vì Nhi biết, đây là nụ hôn cuối cùng trước khi nói lời tạm
biệt.

Dính chặt nhau trong gần 5 phút, chẳng ai muốn buông. Mặt ai cũng

đẫm nước mắt, không biết là từ Nhi hay là của cả hai. Cuối cùng Nhi đẩy
Tú ra.

"Chúng ta chia tay đi." Nhi nói lời mà người nghe thì đau còn người nói

lại càng đau hơn.

"Có gì mình từ từ nói mà." Tú níu kéo, nét mặt hốt hoảng. "Nếu như từ

đầu ông trời đã ban duyên, tuy rằng nó có éo le ra sao, thì chúng ta cũng có
thể cùng nhau vượt qua."

Nhi lấy tay lau nước mắt, giọng lạc đi. "Em xin lỗi. Em không thể nào

chịu nổi nữa. Nhìn thấy Tú thì em lại nhớ về ngày hôm ấy. Em nghĩ đây là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.