KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 96

"Có, nhưng không cần làm gấp." Tú ngồi xuống cạnh Nhi.

"Em cũng có, nhưng cũng không cần làm gấp." Nhi nói, rồi tiếp tục,

"Vậy Tú muốn mình làm—"

Tú cắt lời Nhi bằng một nụ hôn.

Nhi hơi bất ngờ nên người cứng đơ, nhưng rồi cũng thả lỏng dần khi tay

Tú đặt lên mặt Nhi và ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve hai bên má. Nhi chợt
rùng mình và hít một hơi thật sâu. Nhi tự hỏi, vì sao mỗi lần Tú hôn mình,
mình lại cảm thấy khó thở và càng muốn nhiều hơn? Tú ngưng nụ hôn rồi
nhìn Nhi cười. Nhi không thể không mỉm cười đáp lại.

"Cái này là vì hôm qua em nợ Tú đó."

"Vậy chắc...chắc em cũng phải trả công cho hôm nay nhỉ." Không mất

một giây nào, Nhi đặt môi mình lên môi Tú, đẩy Tú ngã xuống giường. Lần
này Nhi chủ động, nằm hẳn lên người Tú rồi đưa lưỡi mình vào. Cả hai say
đắm trong nụ hôn đến mức không nghe được tiếng gõ cửa phòng, cho đến
khi nghe tiếng mẹ gọi vọng vào thì mới lật đật tách ra.

"Dạ con ra liền." Tú nói to cho mẹ nghe. Đứng dậy chỉnh trang lại quần

áo, Tú đi mở cửa cho mẹ. Mẹ Tú bước vào phòng với một hộp bánh và hai
ly chè hạt sen nhãn nhục.

"Mẹ làm chè ăn cho mát. Hai đứa có cần gì thêm thì cứ nói nha." Mẹ Tú

đặt hộp bánh và hai ly chè lên bàn học của Tú.

"Cảm ơn mẹ."

"Cảm ơn bác." Tú và Nhi nói cùng một lúc.

"À phải rồi, Nhi, sao con không ngủ lại đây đi. Ba mẹ cho con ngủ lại

không?" Mẹ Tú đột ngột hỏi, nhưng cũng không đợi Nhi trả lời, mà nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.