KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 119

sang ngang, thấy phía cuối con ngõ vắng bóng người bập bùng ánh sáng
màu cam. Yukino rẽ vào con ngõ như thể bị thôi miên, tự hỏi nơi đây mở
hàng quán từ bao giờ.

Đó là một quán bar. Phía dưới ánh đèn đường màu cam, lọt thỏm giữa

hai tòa nhà cao tầng là bảng thực đơn nho nhỏ của quán. Cô không hay vào
quán bar nhưng cô nhớ được hương vị phức tạp và tao nhã của các món đồ
uống pha chế, khác hẳn những lon bia. Cô ngắm nhìn quán, hơi lưỡng lự
không biết làm gì và vượt qua nó, nhưng rồi cô nghĩ lại và quay bước, chầm
chậm đi qua thực đơn đặt ngoài quán. Chần chừ mãi rồi cũng sắp vượt qua
lần nữa. Bỗng một người phụ nữ dắt theo một con chó đi ngược lại cô, ánh
mắt lộ rõ nghi hoặc. Như bị buộc phải lựa chọn, Yukino quyết tâm bước
xuống cầu thang phía bên cạnh tấm bảng ghi thực đơn, cuối cùng đẩy cánh
cửa sắt nặng trĩu.

“Cô đi một mình à?”

Câu hỏi đột ngột vang lên từ bên tay phải khiến Yukino giật bắn mình.

Khá lâu rồi cô mới mang theo kha khá tiền nên gọi một ly Salty-Dog nữa.
Bấy giờ cô đang ngồi đếm từng hạt muối dính trên mép ly rượu, mặt gần
như chạm vào miệng ly, nhẩm đếm đến số 129.

“Xin lỗi, cô có sao không?”

Thấy cô giật mình, người đến bắt chuyện bèn luống cuống xin lỗi.

“À, không sao… Đúng là… tôi đi một mình thôi.”

Yukino trả lời, cũng ấp úng, mặt bắt đầu nóng bừng lên. Thấy vậy,

người đàn ông ngồi bên tay phải cô mỉm cười.

“Tốt quá, tôi cứ ngập ngùng mãi không biết có nên bắt chuyện với cô

không. Xin lỗi vì khiến cô hoảng hốt, tôi thật ra cũng đi một mình thôi.”

Dù chưa hiểu chuyện là sao nhưng Yukino vẫn khẽ gật đầu đáp lại. Cô

nhìn chằm chằm vào người đàn ông chẳng biết xuất hiện từ lúc nào đang
ngồi cách cô hai ghế trống. Anh ta mặc chiếc áo sơ mi sẫm màu, bên ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.