KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 214

Lòng cô lập tức cuộn trào một nỗi tức giận.

“Đồ ngốc!” Cô hét to lên, đứng phắt dậy và cầm lấy chiếc ghế, giơ lên

cao tìm chỗ để quăng nó thật mạnh. Nhưng ở nơi đó chẳng còn ai nữa, cô lại
hạ ghế xuống, ngồi lên nó. Thì thầm lần nữa, “Ngu ngốc…”

Akizuki là đồ ngốc.

Cậu cứ mang bộ mặt như thể mình là kẻ duy nhất bị phản bội. Cậu làm

bộ mặt như thể mình không làm bất cứ điều gì xấu xa. Cậu chẳng hề biết tôi
đã trải qua mùa hè với tâm trạng thế nào khi cậu không thèm đến hàng hiên
đó nữa. Kỳ nghỉ hè của cậu năm lớp Mười là quãng thời gian toàn chuyện
vui vẻ. Ngày ngày cậu được ăn cơm cùng gia đình mình. Chắc chắn cậu
cũng đã đi chơi, uống nước cùng mấy cô bạn đồng trang lứa. Cậu chẳng thể
tưởng tượng nổi cuộc sống của một người phụ nữ lớn hơn mình mười hai
tuổi sẽ ra sao.

Sống mũi cô cay cay. Hơi thở nóng hổi nghẹn lại trong cổ, lồng ngực

đau nhói, lệ đã ngân ngấn trên mi. Cô đưa tay ấn chặt hai mắt để ngăn nó
chảy ra. Phía trong mi mắt ướt nước, những đường vân trắng mong manh
hiện lên trong mắt cô. Tách cà phê chưa kịp uống đang để trên bàn cứ thế
nguội dần đi.

Chính cậu mới là người kết thúc quãng thời gian này.

Yukino giữ ý nghĩ đó, lòng gần như hờn giận. Cậu vẫn chỉ là một đứa

trẻ. Chỉ cần cậu không nói ra điều đó, chúng ta đã có thể cùng nhau ăn cơm
thêm nhiều lần nữa. Chúng ta đã có thể trao đổi địa chỉ liên lạc, cậu có thể ra
tiễn tôi ngày tôi về quê và hơn hết có thể tìm một cách khác ít đau đớn hơn,
nhẹ nhàng hơn để kết thúc mối quan hệ của chúng ta.

Tôi đã cố kìm mình.

Tôi đã cố để không nói ra.

Tôi đã không nói ra rằng tôi thích cậu.

Cô thậm chí đã nghĩ như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.