KHÚC LAN CAN GÃY - Trang 76

Đồng ngồi như pho tượng. Tôi không biết nói gì để an ủi Đồng. Những lời
nói khó thốt ra làm cho không khí chung quanh bỗng như đặc lại.

***

Phát đi ngang mặt tôi. Tôi gọi giật hắn lại:

- Phát! Hôm qua sao nghỉ giờ Pháp văn?

Phát đứng sựng lại, lộ vẻ lúng túng. Tôi nhìn thẳng vào người hắn để tìm
một điểm khả nghi. Phát lắp bắp:

- Hôm qua em … em không soạn bài nên em sợ…, em đi về.

Tôi hỏi sang chuyện khác:

- Tiền tôi đưa, Phát trả Đĩnh chưa?

- Rồi.

- Còn nợ không?

- Hết.

Tôi nghiêm mặt:

- Phát nói dối. Phát vẫn còn tiếp tục nhận thuốc của nó phải không?

Phát chối nguầy nguậy:

- Dạ đâu có!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.