KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 197

"Vậy thì tôi có một yêu cầu nhỏ cho cậu đây. Hãy ở lại dùng bữa tối

với chúng tôi", khi nói câu này, khuôn mặt Đặng tổng khẽ nở nụ cười, trên
tướng mạo nghiêm nghị kia bỗng lộ chút vẻ ấm áp rất đời thường.

Đương nhiên, Hàng Văn Trị cũng không có cách nào từ chối yêu cầu

này. Anh ta cùng với Đặng tổng và A Hoa ngồi vào bàn ăn trong biệt thự. ở
đó anh ta gặp vợ Đặng tổng -một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng với cậu
con trai vẫn đang bi bô tập nói của ông.

Vợ Đặng Hoa là một người phụ nữ hoàn hảo. Cô mời mọi người ngồi

vào bàn ăn, rồi lần lượt bê lên từng món ăn ngon miệng. Hàng Văn Trị
được tiếp đãi nhiệt tình thì lại có phần lo sợ, mới đầu anh ta gần như không
dám đưa đũa ra gắp thức ăn. Sau đó được A Hoa ngồi bên cạnh nói chuyện
cùng và dẫn dắt, anh ta mới dần thả lỏng mình hơn. Vợ chồng Đặng tổng
cũng luôn miệng giục anh ta gắp thức ăn giống như đối xử với người trong
nhà vậy.

Hàng Văn Trị được thưởng thức một bữa tối mà có lẽ cả đời anh ta

cũng không thể nào quên. Cái làm anh ta nhớ nhất đó là tấm thịnh tình của
chủ nhà, nó còn quan trọng hơn cả những món ăn ngon kia. Cuối cùng,
Hàng Văn Trị cũng không thể kìm nén được nỗi xúc động trong lòng nên
đã buông đũa xuống và nói: "Đặng tổng, chúng ta chẳng phải người thân,
ông đối với tôi tốt như vậy, tôi thực sự không biết phải làm sao để báo đáp
ông bà".

Vợ Đặng Hoa khẽ cười và nói: "Muốn cậu báo đáp gì kia chứ? Cậu là

một đứa con ngoan nên chúng tôi sẽ coi cậu như người nhà".

Nhưng họ càng nói vậy Hàng Văn Trị lại càng thấy khó lý giải. Hai

mắt ngấn lệ, anh ta nói một cách thật lòng : "Đặng tổng, tôi biết ông là
người làm ăn lớn, chắc chắn có rất nhiều chỗ phải dùng người. Chỉ cần ông
mở lời thì dù có phải làm trâu làm ngựa cả cuộc đời cho ông, tôi cũng bằng
lòng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.