KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 262

"Mày cứ nói láo đi! Cả cái nhà tù này trước giờ chưa có ai vượt ngục

thành công cả, mày nghĩ mày là ai cơ chứ? Hàng Văn Trị liếc nhìn Đỗ
Minh Cường sát mặt hiện lên vẻ khinh thường: " Mày tưởng mày thắng rồi
ư?Thực ra kết cục của mày sẽ còn thảm hại hơn bọn tao rất nhiều".

Đỗ Minh Cường thì ngược lại không tức giận cũng chẳng nóng vội,

hắn chỉ nhếch miệng nói: "Anh đang muốn moi thông tin đúng không? Anh
muốn kích tôi nói hết kế hoạch đó ra chứ gì?"

Đến đây thì Hàng Văn Trị hoàn toàn bái phục, anh ta biết rằng không

thể nào giỏi trò gì trước mặt kẻ thù này được. Thế là anh ta bèn dùng cách
ngược lại để thách thức đối phương, chuyện đã vậy rồi thì cứ mặc xem tình
hình sau đó sẽ tiếp diễn thế nào. Hàng Văn Trị nhìn chằm chằm vào mắt
đối phương và nói với giọng chậm rãi:"Đúng. Tao đang khích mày đấy,
mày có dám nói không?"

Xét từ góc độ tâm lý, người bình thường sẽ không nói ra kế hoạch của

mình cho kẻ thù của mình tận xương tủy, vì như vậy không những nguy
hiểm mà còn không cần thiết. Nhưng Hàng Văn Trị biết Đỗ Minh Cường
không phải là người thường.Về lý mà nói, nếu đã lên kế hoạch rồi thì hành
động càng nhanh càng tốt. Vậy mà Đỗ Minh Cường đã ở đây thao thao bất
tuyệt mất gần 20 phút rồi. Điều đó chứng tỏ hắn mắc bệnh khoe khoang rất
là nặng.Hắn thích chơi trò mèo vờn chuột, muốn đùa nghịch dày vò con
mồi của mình, thích tận hưởng cái cảm giác được con mồi sùng bái, kính
nể. Khi ta tỏ thái độ khinh thường hắn, mặc dù biết ta có ý đồ khác nhưng
hắn vẫn sẽ không nhịn được mà nói ra chân tướng. Bởi hắn quá tự tin nhắn
cho rằng mình có khả năng thao túng tất cả mọi thứ.

Rất nhiều kẻ mạnh cũng bởi quá tự tin mới tự đẩy mình xuống vũng

bùn. Dường như đây là số phận chung cho kẻ mạnh. Những kẻ mạnh hơn
thế thì càng khó thoát ra khỏi vết xe đổ ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.