KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 408

La Phi Vẫn ngờ ngợ hỏi: "Tại sao?"

Mộ Kiếm Vân lắc đầu không nói gì, niềm vui trong lòng đã lạnh bớt

phần nào. Nhưng nghĩ lại, người như La Phi không biết khái niệm Đêm
Giáng Sinh cũng là chuyện bình thường. Chỉ thương cho mình cứ mong
mỏi mãi, còn từ chối mấy cuộc hẹn của mấy người theo đuổi mình để tới
đây. Thế mà cuối cùng lại phải đối diện với một khúc gỗ chẳng lãng mạn gì
hết.

La Phi thấy mộ kiếm Vân có chút không vui, anh lo lắng gặng hỏi:

"Em sao vậy? Thế hôm nay rốt cuộc có gì đặc biệt?"

Mộ Kiếm Vân xua tay nói: "Không có gì đặc biệt cả!" Sau khi điều

chỉnh lại tâm trạng của mình, cô khẽ cười và hỏi La Phi: "Chỉ có điều, sao
hôm nay anh lại có tâm trạng mời em đi ăn vậy?"

La Phi do dự một lúc rồi chỉ nói: "Có một vài chuyện để lát nữa hãy

nói".

Mộ Kiếm Vân biết rõ tính cách của La Phi, anh ta mà đã không muốn

nói thì có cố hỏi cũng không có tác dụng gì. Vì vậy cô liền chuyển chủ đề
khác. Cũng may, hai người đã quá quen với nhau rồi nên dù họ chỉ ngồi
không với nhau cũng sẽ không tới mức nhạt nhẽo.

Uống xong hai chén trà nóng, nhân viên phục vụ cuối cùng cũng đã

lần lượt bưng đồ ăn nên. La Phi rót đồ uống cho Mộ Kiếm Vân rồi tự rót
cho mình một ly bia. Sau đó, anh nâng cốc lên và nói: "Cô giáo Mộ, hợp
tác với em hơn một năm nay nhưng chưa mời em ăn được một bữa tử tế.
Hôm nay, coi như tôi bù. Nào! Tôi chúc em từ nay về sau mọi sự thuận lợi,
mãi mãi trẻ trung xinh đẹp".

Mộ Kiếm Vân cũng nâng cốc và khẽ cụng ly với La Phi rồi cô tự mình

than thở: "Hi! Nếu quả thực có thể vĩnh viễn trẻ trung xinh đẹp thì tốt biết
mấy, hết năm nay em lại già đi một tuổi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.