KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 159

cô. Dáng vẻ khiêu khích của cô, nụ cười của cô – chúng đã trở thành một
phần tinh thần của bài hát, thật tuyệt để mà ngắm nhìn.

Indar nói "Salim đến từ một torng những gia đình trên bờ biển ngày

xưa của chúng tôi. Câu chuyện của anh ấy hấp dẫn lắm đấy".

Tay Yvette nằm trắng muốt trên đùi phải.

Indar nói "Để tôi chỉ cho anh cái này".

Anh ngả ra trên chân tôi và vươn người tới giá sách. Anh lấy ra một

quyển sách, mở nó và chỉ cho tôi chỗ cần đọc. Tôi cầm quyển sách để
xuống sàn, tìm dòng chữ từ ánh đèn, và nhìn thấy, trong danh sách tên, tên
của Yvette và Raymond, được tác giả quyển sách cảm ơn như là "những
người chủ nhà tuyệt vời nhất" vào một thời điểm mới đây tại thủ đô.

Yvette tiếp tục mỉm cười. Dù sao cũng không hề có gì bối rối hay

đóng kịch gì hết, giờ thì cũng không có cả sự mỉa mai. Tên cô trên quyển
sách có tác động đến cô.

Tôi đưa lại quyển sách cho Indar, nhìn từ Yvette sang ah, và quay trở

lại giọng hát. Không phải bài nào cũng giống như "Barbara Allen". Một số
bài hát hiện đại, về chiến tranh và sự bất công và áp bức cùng bom hạt
nhân. Nhưng luôn luôn có những giai điệu cổ hơn, êm ái hơn. Có những bài
tôi chờ đợi để nghe, nhưng cuối cùng giọng hát nối liền hai lọai bài hát với
nhau, nối liền những cô gái và người tình và những cái chết buồn về những
thời đã xa với những con người ngày nay đang bị áp bức và sắp chết.

Đó là sự vờ vĩnh – tôi không bao giờ nghi ngờ điều đó. Bạn không thể

nghe những bài hát êm ái về bất công trừ khi bạn dự tính về công bằng và
nhiều lúc có được nó. Bạn không thể hát những bài hát về kết cục của thế
giới trừ khi – giống như những người khác trong phòng, thật đẹp với những
điều đơn giản như vậy; những tấm đệm châu Phi trên sàn nhà và những tấm
màn treo trên tường, dáo mác và mặt nạ - bạn cảm thấy thế giới đang tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.