KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 161

Sau cái nhìn quan tâm với chồng, Yvette lại ngả ra với nụ cười cố định

của cô. Indar đứng dậy và đem chiếc ghế ăn dựa ở tường lại. Raymond tiến
tới chỗ chúng tôi đứng, ông bỏ cơ hội ngồi gần Yvette, và khi Indar trở lại
với chiếc ghế, anh ngồi luôn trên đó.

Yvette nói, không cử động "Anh có muốn uống gì không, Raymond?"

Ông nói "Evie sẽ đun nước cho anh. Anh sẽ về phòng trong một phút

nữa".

Sự có mặt của Raymond trong phòng đã được nhận thấy. Một thanh

niên trẻ và một cô gái đến nhóm chúng tôi. Một hay hay người khác cũng
tiến đến. Họ chào nhau.

Indar nói "Tôi hy vọng không làm phiền mọi người"

Raymond nói "Thật là một chỗ dễ chị. Nếu trông tôi có xộc xệch, thì

chỉ là bây giờ thôi, vừa nãy ở trong phòng tôi đã thất vọng quá . Tôi bắt đầu
nghĩ, như tôi vẫn thường nghĩ, liệu có thể biết được sự thật không. Ý tưởng
không mới, nhưng có những lúc nó trở nên thật đau đớn. Tôi cảm thấy mọi
thứ ai đó làm chỉ là sự lãng phí mà thôi".

Indar nói "Ông nói linh tinh rồi, Raymond. Dĩ nhiên có những lúc ai

đó như ông được nhận ra, nhưng nó chỉ đến vào lúc cuối cùng thôi. Lĩnh
vực của ông không thông thường lắm mà".

Yvette nói "Anh nói với anh ấy điều đó hộ tôi nhé, xin anh mà".

Một trong hai người đang đứng nói "Những phát hiện mới thường

xuyên bắt chúng ta phải ngoái nhìn lại về quá khứ. Sự thật luôn ở đó. Có
thể đến đó. Công việc đã làm xong, thế thôi".

Raymond nói "Thời gian, kẻ phát hiện sự thật. Đó là ý tưởng cổ điển

rồi, ý tưởng của tôn giáo. Nhưng có những lúc bạn bắt đầu tự hỏi. Liệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.