KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 210

Mọi thứ đều được nhập khẩu, mọi thứ đều đắt, cá hồi xông khói trên bánh
mì nướnglà món được gọi nhiều nhất ở Tivoli này.

Tôi nói với Yvette "Indar hơi giống một tài tử điện ảnh. Mọi việc có

thật sự tệ như anh ấy nói không?"

"Thậm chí còn tệ hơn nữa ấy chứ. Anh ấy đã mất toi một đống séc du

lịch".

Nàng ngồi quay lưng vào tường. Nàng có một cử chỉ nhỏ - giống

Raymond – lòng bàn tay chống vào cạnh bàn, đầu hơi nghiêng về bên phải.

Cách đó hai bàn một gia đình năm người đang kết thúc bữa trưa và nói

chuyện rất to. Những người bình thường, kiểu nhóm gia đình mà tôi thường
gặp ở Tivoli. Nhưng Yvette tỏ vẻ rất bực mình, một sự tức giận nho nhỏ
xâm chiếm nàng.

Nàng nói "Anh không thể nói về họ được. Tôi thì có thể".

Khuôn mặt đó, sự tức giận đó vẫn giống như một nụ cười, và đôi mắt

tố cáo đó, nửa khép trên một tách cà phê nhỏ mà nàng đặt hờ trên miệng,
trông thật kín đáo. Tại sao nàng lại tức giận với gia đình kia? Dựa trên cơ
sở nào mà nàng phán xét họ? Công việc người đàn ông làm, ngôn từ, cách
nói to, cử chỉ chăng? Thế nàng sẽ nói gì về những người trong các hộp đêm
của chúng tôi đây?

Tôi nói "Trước cô có biết Indar không?"

"Tôi gặp anh ấy ở đây" nàng để tách cà phê xuống. Đôi mắt nàng theo

dõi nó và như thể đang quyết định điều gì đó, nàng nhìn tôi "Anh sống cuộc
sống của anh, một người lạ xuất hiện. Anh ta là một điều phiền toái. Anh
không cần anh ta. Nhưng gánh nặng đó đã trở thành một thói quen".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.