KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 211

Kinh nghiệm về phụ nữ bên ngoài gia đình của tôi khá đối với, rất hạn

chế. Tôi không có kinh nghiệm xử sự với một người phụ nữ như thế này,
không có kinh nghiệm về thứ ngôn từ, không có kinh nghiệm về sự tức tối
và tâm tính như thế này. Và qua những gì nàng vừa nói tôi thấy được sự
dũng cảm, sự cả gan mà, với một người loại như tôi, thường hơi e sợ, và, vì
lẽ đó, bị hớp hồn.

Tôi không sẵn lòng để chúng tôi lấy Indar làm một điểm chung, như

thể dường như giữa Indar và nàng có Raymond ở giữa. Tôi nói "Tôi không
thể nói cho cô biết tôi thích cái buổi tối ở chỗ cô hôm đó đến mức nào. Tôi
không thể quên được chiếc áo choàng cô khoác. Tôi thường xuyên hy vọng
được nhìn lại nó. Áo may bằng lụa đen, được cắt và thêu rất đẹp".

Tôi không thể chọn được một đề tài tốt hơn. Nàng nói "Lần đó thì có

gì. Nhưng tôi đảm bảo anh sẽ được thấy nữa".

"Tôi không nghĩ đó là phong cách Ấn độ. Cách cắt may là của châu

Âu".

"Nó từ Copenhagen. Margit Brandt. Một lần Raymond đến đó để

họp".

Và ở cửa Tivoli, trước khi chúng tôi trở lại với cái nóng và ánh nắng

mặt trời, vào lúc đứng lại trong sự nóng nực giống như một sự nghỉ trước
khi thực sự đi vào trong cơn mưa, nàng nói với tôi, như thể đó là một dư vị
"Anh có muốn đến nhà tôi ăn trưa vào ngày mai không? Chúng tôi phải tiếp
một giảng viên. Raymond dạo này hay thích tiếp khách như vậy lắm".

Chắc tàu thuỷ đã đi xa được khoảng mười lăm dặm xuôi dòng. Có lẽ

nó đang đi qua vùng cây bụi, nó có thể đà đi qua vùng cây bụi đầu tiên. Tại
đó, thị trấn còn rất gần, họ có thể phải đợi tàu từ sáng, và có thể có không
khí một chợ phiên cho đến khi tàu đi qua. Những người phục vụ đã xuống
thuyền độc mộc, chèo ra chỗ con tàu và cái thuyền đang chuyển động, cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.