KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 120

tóc dài rũ xuống tới thắt lưng, đang chân trần co quắp bên cửa sổ, thất thần
nhìn ngoài cửa.

Trong sách của Diệp Minh Thành tuyệt đối không có người đàn ông này

tồn tại, cũng không biết hắn rốt cuộc là người hay quỷ hay yêu quái, do đó
anh nắm chặt cảnh côn trong tay, không hề nhúc nhích dõi theo hắn.

Người đàn ông chậm rãi quay đầu mê mang nhìn Diệp Minh Thành

trong chốc lát, cười ra tiếng: "Em đã đến rồi."

Tôi đã đến? Đây là ý gì? Diệp Minh Thành không nói gì, người đàn ông

mỉm cười, từ bên bệ cửa sổ chân trần bước xuống, dùng ánh mắt phức tạp
nhìn anh, thấp giọng nói: "Tám năm không gặp em, em đã trưởng thành
không ít."

Diệp Minh Thành nhíu mày, vẫn như cũ cảnh giác nhìn hắn, người đàn

ông vươn mu bàn tay trên đó đầy kim tiêm, một mảnh xanh tím, cười vô
cùng bình thản, tựa hồ đang tự giới thiệu: "Anh là Ngô Trạch." Hắn dừng
lại một chút, nhìn thấy Diệp Minh Thành chẳng hề có ý định bắt tay với
hắn, tiếp tục nói: "Em không phải muốn tìm Trần Liên sao? Anh đưa em
đi." Nói rồi, hắn liền tự mình mở cửa, rời khỏi đó.

Trần Liên....... Chính là Trình Dã sao? Chờ một chút! Ngoài cửa còn có

một đống quái vật đó! Diệp Minh Thành muốn kéo lấy người đàn ông tên
Ngô Trạch này, không ngờ thân hình người đàn ông rất nhanh, thoắt cái mở
cửa ra ngoài, anh vội vàng đuổi theo.

Đám quái vật này tựa hồ rất kiêng dè người đàn ông, vừa thấy người đàn

ông giống như nhìn thấy ôn thần lẫn đi rất xa, người đàn ông đi thẳng vào
cầu thang thoát hiểm, lên tới tầng bảy, từ trong túi bệnh nhân móc ra một
chiếc chìa khóa, bước vào.

Đáy lòng Diệp Minh Thành giật mình, hết thảy trước mắt căn bản không

hề viết, người đàn ông tên Ngô Trạch này lại cầm chìa khóa, cho nên nói tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.