KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 47

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, ba gã lần lượt bị móc tim, ngã vào

trong vũng máu, Phương Vân Chú từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt hung ác
âm hiểm không chút ánh sáng nhìn về phía Dương Phàm.

Dương Phàm chỉ cảm thấy sau gáy một mảnh tê dại, trừng mắt nhìn

Phương Vân Chu thao túng cơ thể mô hình người nhựa bước qua vũng máu
chậm rãi tới trước mặt hắn, nhựa dẻo ma sát với mặt đất phát ra thanh âm
"kin kít kin kít" chói tai...... Toàn thân run rẩy nhưng cái gì cũng nói không
ra......

Dương Phàm khi tỉnh lại, bản thân đã ở bệnh viện, chung quanh rất an

tĩnh, Lạc Tường ở một bên đang ngủ say, hắn ngọ ngoạy ngồi dậy, làm thế
nào cũng không ngờ tới Phương Vân Chu sẽ bỏ qua cho hắn......Đứa nhỏ
kia......Mình từng làm khó làm dễ nó như vậy, nó hẳn phải rất chán ghét
mình, vậy mà lại cứu mình.

Dương Phàm chậm rãi rơi lệ, Vân Chu, cám ơn cậu đã cứu tôi, tôi biết

nguyện vọng của cậu, hắn cười cười, nhẹ nhàng đan mười ngón tay cùng
Lạc Tường, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.