KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 593

vừa sợ hãi vừa khiếp đảm, mới rồi từng cùng hắn kết hợp thân mật như vậy,
dùng chỗ lồi phía trước của ta, đối đãi với chỗ lõm phía sau của ngươi gì gì
đó, bây giờ thì hay rồi, quần còn chưa mặc đã trở mặt, anh cũng chỉ có thể
cuống cuồng không nhìn đường mà chạy.

Hạ Duy An cũng là quỷ, hơn nữa muốn giết anh, đây là chuyện mới đầu

anh chưa kịp dự liệu, càng thêm chắc chắn suy nghĩ của mình, trong thôn F
không có một người sống nào, nhưng mà.......Tại sao đám quỷ này thấy anh
lần nào sẽ giết anh lần nấy? Hơn nữa bản thân cũng không hồn phi phách
tán mà hết lần này đến lần khác tỉnh dậy? Thật là quái kỳ quái, quá kỳ quái
mà.......

Chẳng lẽ đám quỷ này quá tịch mịch muốn nhìn anh chết đi chết lại?

Nghĩ đến nụ cười của Hạ Duy An dành cho anh, hết thảy đối với anh đều là
giả, người này đều là do bù nhìn biến ảo mà đến, anh cảm giác đáy lòng thật
khổ sở, anh còn từng nói -- Nếu như mình có thể chạy thoát, sẽ cùng cậu ấy
hẹn hò.......

Đáng tiếc, bây giờ hết thảy đều là mộng.

Ánh trăng hôm nay cực kỳ sáng, lúc này gần 8 giờ tối, trời đầy sao, ngân

hà lẳng lặng xoay quanh trên không trung, Trì Mộ cũng không quan tâm
đến cảnh tượng mà mình sống ở thành thị cho tới giờ chưa từng thấy qua,
chỉ có thể nương theo ánh trăng nhàn nhạt thương xót thúc giục chiếu sáng,
thở hồng hộc mà chạy.

Tựa hồ Hạ Duy An vĩnh viễn biết phương vị của mình, mặc kệ Trì Mộ

chạy thế nào, đều có thể nghe thấy tiếng bước chân cộp cộp cộp của hắn.

Theo lý thuyết Hạ Duy An hẳn đang mang giày thể thao, nhưng giữa

đêm khuya, tiếng bước chân của hắn lại như mang một đôi ủng sắt, thanh
âm giẫm chân âm vang hữu lực, Trì Mộ nghĩ mình không biết đã chạy bao
lâu, té ngã bao nhiêu, đợi đến khi anh lại một lần nữa té lăn quay trước gốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.