KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 594

cây hai người từng phát sinh "bla bla bla" kia, lần đầu tiên cảm thấy tuyệt
vọng.

Vừa rồi anh chạy một mạch về hướng bắc, nói cách khác mặc kệ mình

chạy hướng nào, đều sẽ chạy về chỗ cũ, đây là một tuần hoàn vô hạn, nếu
Hạ Duy An biết điểm này, sẽ ở đây không nhúc nhích chờ mình tự chui đầu
vào lưới, cùng một lý thuyết, nếu như mình muốn tránh hắn, phải chạy đến
chỗ giáp ranh, để hắn tìm không thấy, nhưng mà........

Cộp cộp cộp cộp........ Tiếng bước chân đã đến gần.

Chạy! Trì Mộ bỏ chạy, trước khi chạy còn thuận tay cầm lấy một cây gỗ

lớn, đó vốn là anh muốn tìm để nhóm lửa....... Chờ một chút...... Nếu Hạ
Duy An là bù nhìn, hắn sẽ sợ gì nhỉ........Ví dụ như lửa?

Cộp cộp cộp cộp cộp.........

"Trì Mộ...... Ngươi ở đâu......." Trong đêm đen, thanh âm của Hạ Duy An

trầm thấp khủng bố, phối hợp với tiếng bước chân của hắn càng khủng bố
như bùa đòi mạng, Trì Mộ cảm giác mình chạy cả quãng đường này phổi
đều sắp nổ tung, anh bối rối nhìn lại, phát hiện Hạ Duy An đã giơ lưỡi hái
chạy tới, chỉ có thể thuận tay cầm lấy một cây gỗ, liều mạng chạy về phía
trước.

Biểu cảm trên mặt Hạ Duy An lạnh lẽo như đá cẩm thạch, đôi con ngươi

đỏ như máu lộ ra ý cười tàn nhẫn, không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm
vào hướng Trì Mộ chạy trốn.

Trì Mộ tiếp tục chạy, anh cũng không biết mình chạy tới đâu, dù sao

chung quanh bụi gai rất nhiều, tựa hồ chạy tới khe suối, trên mặt trên tay
đều cắt rất nhiều vệt máu dài mảnh, hẳn đã không còn cách nào nữa, chỉ có
thể liều mạng chạy về phía trước, tận lực lấy bật lửa và thuốc lá của anh ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.