KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 190

- Tôi lớn rồi - Donna May nói, và hất đầu về phía chiếc xe buýt đang

chạy đến. - Sao bà không lên xe buýt và để chúng tôi yên. Ai biểu bà xía
vào đâu.

Tiếng xe thắng két, và chiếc xe buýt ngừng lạI ở lề đường. Mary Lynn

ngần ngừ một chút, nhìn trừng trừng ngườI thủy thủ và cô gái ngồi lên xe.
Chiếc xe buýt đông người nồng nặc mùi mồ hôi và mùi thuốc lá, càng khó
chịu hơn trong không khí nóng và ẩm của tháng bảy. Mary Lynn ngồi lọt
vào giữa hai ngườI trên một ghế ở phía trước trong khi xe chạy đi.

Qua cửa sổ, Mary Lynn nhìn người thủy thủ và cô gái đang đi trên vỉa hè,

giống như cặp tình nhân hơn là người lạ mà họ đúng là vậy. Vẻ mặt cô để lộ
sự bất mãn và người đàn bà mặc áo quần công nhân ngồi cạnh để ý thấy vậy
nên hỏi:

- Ghê tởm, phải không?

- Cô ta còn nhỏ quá để biết hậu quả của việc mình làm.

- Khóai đồ ka- ki, người ta bảo vậy. Một số các cô bé khoái bất cứ ai mặc

quân phục. Tôi đã thấy các cô bé ấy trong các cửa hàng hỏi mua…bà biết
đấy…đồ bảo vệ. Cuộc chiến tranh này, có ảnh hưởn đủ thứ đến tất cả chúng
ta. Tôi cũng chẳng biết phải nghĩ thế nào. Có lẽ các cô ấy có lý, thời buổi
này chộp được cái gì cũng nên làm.

Mary Lynn nín lặng để khỏi nói chuyện chán nản. Xe chạy nên có gió lọt

qua cửa sổ đỡ nóng. Nhưng không lâu, vì đến mỗi góc phố xe lại ngừng để
khách lên xuống, và không khí bên trong càng ngột ngạt. Những tòa nhà cổ,
có phòng dưới mái, những hàng rào sắt uốn có dây leo chằng chịt, những
hàng cột cao trước mặt khoác lên thị trấn đã có nếp sống thác loạn này một
vẻ lịch sự nghèo nàn, trong khi đường phố chật ních người đi và các mương
rãnh đầy rác rưởi ruồi muỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.