KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 210

- Một phần. Nhưng cô cứ tin, chúng ta sẽ lấy nhau, và cô sẽ có con cái

với tôi. - Zach nói với giọng điềm tĩnh tự tin.

Rachel lung lay vì cô muốn tin anh ta biết bao nhiêu. Một cánh cửa mở ra

khi họ đi ngang qua rọi sáng bất thần vỉa hè. Cô thóang thấy màu vàng bộ
quân phục trên mình anh ta.

Cô nghiêm nghị nhắc nhở:

- Anh là một quân nhân sắp ra trận.

Anh ta mỉm cười tươi hơn và nắm tay cô:

- Tôi hứa với cô là tôi sẽ không chết.

- Anh nói giỡn.

- Cô quan tâm là phải. Rachel, Rachel. Tôi sắp hết phép và phải về trình

diện đơn vị. Chúng ta hãy ở với nhau trong thời gian còn lại.

Cửa sổ phòng khách sạn mở ra để hứng gió mát nếu có. Vải giường kêu

sột sọat trong khi hai người di động, quay đầu trên gối để nhìn vào mặt
nhau trong bóng tối mờ mờ. Tiếng ồn ở đường phố bên dưới không vọng
đến phòng họ.

Quan sát khuôn mặt anh ta, với cặp lông mày đen rậm và đôi mắt xanh

không thể tưởng tượng, Rachel có cảm giác ấm cúng và buông thả, hòan
tòan thỏa mãn và sung sướng. Khỏang khắc ấy có sự thân mật còn nhiều
hơn sự thân mật về tình dục họ vừa chia sẻ cách đó một lát.

- Có phải anh đã nói là sướng không? - Zach tự phụ nói. Anh chồm tới

hôn lên chót vai cô, rồi nằm sát vào cô, tay vuốt vào sống lưng cô.

- Anh có biết là tôi không nhớ đã đồng ý những chuyện này hồi nào? - cô

hỏi, miệng vẫn cười tươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.