KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 420

Nó đã làm anh trở nên hắc ám và thèm khát những cái tốt. Nhưng khi ta
sống trong địa ngục thì làm sao có thể nghe các thiên thần ca hát?

Anh lại ngắm cô và thèm muốn cô đến nỗi gần như muốn khóc. Anh đã

được cô đáp ứng 1 cách đam mê, nhưng anh ghen tị vô cùng với tình cảm
của cô dành cho chồng cô. Đạt được điều anh muốn, anh thấy khó có thể
dừng lại ở đó mà không muốn được thêm.

Nước mắt chảy dài trên má, Marty đứng trước thềm nhà ngó sững ngôi

sao vàng gắn trên lá cờ quân đội treo ở cửa sổ. Một ngôi sao vàng cho 1
người lính đã nằm xuống. Lạ thay, sự có mặt của nó làm cho cái chết của
David thực hơn.

Có bóng người di chuyển bên trong kính cửa sổ. Marty lau nước mắt và

đi đến trước cửa. Cô vừa vào nhà thì cha cô bước tới. Sự đau buồn đã làm
cho anh già đi, vai còng xuống và mặt không còn thần sắc. Mất 1 phút ông
mới nhìn ra cô trong bộ đồng phục màu xanh.

- Marta! - Ông kêu lên.

Con đã cố gắng về ngay, ba ạ. - Cô ôm hôn ông. - Con cũng buồn lắm, ba

ơi.

- Con không làm gì được. Chẳng có ai làm gì được. - Ông nói, không

biểu lộ cảm xúc gì như 1 người bị lạc không cần được ai tìm ra.

Bên ngoài trời nắng tháng sáu nhưng trong nhà tối om, và yên tĩnh đến

ngột ngạt như thể không còn người sống trong đó. Có tiếng động khẽ ở
phòng khách, Marty quay lại thì thấy mẹ mặc toàn màu đen, hiện ra ở
khung cửa vòm. Bà nói:

- Ông cho con nó hay chưa? Thậm chí họ không gửi xác nó về cho chúng

ta. Nó chôn ở Pháp. Xa quá chừng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.