KHƯỚC LỤC - Trang 143

"Không cần." Đợi lát nữa đi ra ngoài, cũng sẽ bẩn thôi. Tạm thời chịu

đựng, sau đó trực tiếp đổi một bộ đồ là được.

Diệp Kiều Lục ngồi xuống, dùng khăn tay lau bùn cho cậu, "Lau sạch

bùn." Cô ngẩng đầu lên, "Giày của cậu đều dơ cả rồi."

"Như vậy thật bất nhã." Cậu hạ tầm mắt, "Đứng lên."

Diệp Kiều Lục lập tức đứng dậy. Cô kéo váy của mình, sau đó nhìn

xung quanh.

Các bạn học đều đã đi gần hết rồi.

Cô vừa muốn yên tâm, trong nháy mắt, đã thấy nam sinh có giọng nói

như phát thanh đó nhìn về phía bên này.

Cô cảm thấy xấu hổ. Cậu ta sẽ không nhìn vào váy của cô đi.

Kỳ thật, từ bên góc độ của Trâu Tượng, sẽ không nhìn thấy cảnh

tượng dưới váy của Diệp Kiều Lục. Hơn nữa tòa nhà này chỉ mở có mấy
cái đèn, không đủ ánh sáng.

Sở dĩ cậu nhìn chằm chằm là vì tự thế ái muội của Cô và Diệp Kính.

Cô ngồi xổm trước mặt Diệp Kính, ngửa đầu lên đúng lúc ngay thắt

lưng của cậu.

Hai bóng dáng mờ ám như vậy, ở trong đầu của Trâu Tượng sinh ra

cảnh tượng không hài hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.