KHƯỚC LỤC - Trang 145

"Giữa trưa cậu ăn nhiều lắm, chi phí vượt quá cuộc sống của mình."

Đây coi như là lời giải thích hiếm thấy của cậu.dienndannleequyydonn

". . ."

Hai người đi, tới cửa hàng mỳ thịt bò của bác Khang.

Hai mươi tư tệ một bát mỳ, Diệp Kiều Lục tin tưởng. . . Thật sự phí

sinh hoạt của Diệp Kính cao hơn cô rất nhiều. Cô ăn ở nhà ăn, đều mất ba
tệ.

Sau khi ngồi xuống, cô không nhịn được, "Vì sao cậu không hỏi mình

thi như thế nào?" Bình thường người ta gặp nhau, đều phải hỏi han khách
sáo vài lời. Ai biết cả đoạn đường này, cậu im lặng không lên tiếng, cũng
không đề cập tới việc này.

"Có cái gì hay mà hỏi." Không hỏi, chính cô cũng sẽ nói, tính cô vốn

không giấu được chuyện gì.

Cô uy vũ trừng mắt nhìn cậu, "Cậu không quan tâm mình chút nào."

"Ừ." Điều này cậu thừa nhận.

"Mình muốn ăn hai bát mỳ thịt bò lớn." Đột nhiên cô vòng vo đề tài.

Cô muốn trả thù cậu thờ ơ, phương thức trả thù tốt nhất chính là ăn để cậu
nghèo đi, để phí sinh hoạt của cậu càng ít đi.

Cậu đáp ứng.

Nhân viên phục vụ bưng lên ba bát mỳ lớn, để hai bát trước mặt Diệp

Kính.

Diệp Kính nói, "Hai bát là của cậu ấy." D@Đ#L$Q%Đ^^

Diệp Kiều Lục lại trợn mắt nhìn Diệp Kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.