KHƯỚC LỤC - Trang 289

Khu vực xung quanh lấy phần đất đai sử dụng để cư trú làm chủ, phối

hợp với bên ngoài có một chút dùng để thương mại và giáo dục nghiên cứu
khoa học. Phía tây của cánh đồng có một dòng sông, bờ sông vẫn là mặt
bùn. Con phố đối diện ở phía đông là tầng dưới của khu dân cư, phía nam
là các tòa nhà cao tầng phức hợp.

“Thầy giáo nói, chúng ta phải đi từ địa hình chân thực của cánh đồng

cho tới lý luận thực tiễn.” Dưới ánh mặt trời, mồ hôi của Diệp Kiều Lục
toát ra làm ẩm ướt sợi tóc, “Nhưng bây giờ mình đứng ở chỗ này, thật sự
rất mờ mịt.”

“Đó là do cậu còn chưa quen chuyển hóa thực trạng thành hình vẽ để

suy nghĩ.” Diệp Kính nhìn giọt mồ hôi của cô chảy trên cổ rồi nhỏ vào
trong áo. Cổ áo trơn ướt cả rồi.

Cô lấy bàn tay mình quạt gió, “Cậu có kinh nghiệm gì chia sẻ cho

mình không?”

“Chủ yếu dựa vào thiên phú và năng lực nhận thức.”

“Có nói cũng như không.” Diệp Kiều Lục bẹt miệng, “Đối với bài tập

lớn lần này, cậu không có đề nghị gì sao?”

“Sức tưởng tượng về không gian thì Trâu Tượng không bằng cậu,

nhưng bản lĩnh về mỹ thuật của cậu ta cực kỳ tốt.” Diệp Kính thấy cô ra mồ
hôi nhiều hơn cậu, dời bước đi về phía bóng cây, “Bài tập lần này chủ yếu
là quy hoạch tổng thể và tạo sự hài hòa cho mặt bằng. Hội họa và tạo khối
giao cho cậu ta, còn cậu lo các chức năng của mặt bằng.”

Diệp Kiều Lục gật đầu, “Mình không vẽ tốt như cậu ấy.”

“Năng lực thiết kế kiến trúc thì cậu bỏ xa cậu ta cả 10 con đường.”

Diệp Kính không che giấu sự khinh thường đối với Trâu Tượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.