Diệp Kính tiến lên kéo tay cô lên, "Không chơi kết hôn, chơi đánh đồ
chơi."
Cô dừng tiếng lại, cái mũi hít hít. May mà cậu tới khuyên, bằng không
cô khóc mệt mỏi, đều không biết dừng lại như thế nào."Mình đây thuộc đội
quân bảo vệ trái đất." Cô muốn hung hăng đánh người xấu.
"Được." Cậu chuyển hướng La Tích, "Nhị Cẩu, cậu là người ngoài
hành tinh."
La Tích nghẹn ngào mà gật đầu. Làm người xấu còn tốt hơn làm
người béo mạnh mẽ.
Sau đó, Diệp Kiều Lục thở phì đánh ngã người ngoài hành tinh.
La Tích vừa muốn khóc.
Sau khi trở về, Diệp Kiều Lục nhìn khuôn mặt của mình hồi lâu, hỏi
Diệp Kính, "Bộ dáng mình như này có khó coi không?"
Cậu không thấy cô, trả lời, "Tạm được."
Cô cẩn thận nhìn cậu. Sau đó lại nhìn chính mình trong gương, không
xinh đẹp bằng Diệp Kính. Cô bẹt lên miệng, "Vì sao anh Nhị Cẩu không
cần mình làm tân nương tử."
Diệp Kính thuận miệng một câu, "Bởi vì cậu ta không có tiền, không
mua nổi áo cưới."
Diệp Kiều Lục cảm thấy thật có đạo lý.
Vì thế cô lại tự tin hơn.
----