KHƯỚC LỤC - Trang 70

Buổi sáng thứ Bảy, cô tới phố Hương Sơn chơi.

Hôm nay thời tiết không tốt lắm, đã mưa hai trận.

Diệp Kiều Lục nhớ đến búp bê cầu nắng nhạy bén, cô đến gian phòng

lớn hỏi Diệp Kính, "Cậu có bóng bàn không?"

Cậu đang ngồi ở trước bàn lật sách, nghe vậy quay đầu, "Làm cái gì?"

"Mình muốn làm búp bê cầu nắng.”

Mắt cậu nhìn bầu trời xám xịt ngoài cửa sổ."Không có."

Cô đành phải tự mình xé sách bài tập, vo thành một đống, lấy khăn

túm lên. Làm một búp bê cầu nắng bề ngoài gồ ghề.

Cô đưa cho Diệp Kính xem, "Như này quá xấu đúng không."

"Ừ." Cậu chỉ liếc liếc mắt một cái, liền tiếp tục đọc sách.

Giữa trưa Thi Dữ Mỹ trở về, Diệp Kiều Lục nói đến việc này.

Thi Dữ Mỹ liền đi tìm một qủa cầu bằng vải, làm búp bê cầu nắng đủ

tiêu chuẩn.

Diệp Kiều Lục cao hứng, cô dùng bút mực vẽ lên trên búp bê hai cái

mắt, một cái miệng. Sau đó treo lên ban công. Hai tay cô tạo thành chữ
thập, "Hy vọng ngày mai có bầu trời xanh thẳm, ánh mặt trời ấm áp."

Diệp Kính nghe liền cảm thấy lời cầu nguyện này thật không đáng tin

cậy. Ánh mặt trời mùa hè, ở đâu ra ấm áp.

Đến chạng vạng, Diệp Kiều Lục đi ra ban công, đột nhiên phát hiện,

hai má búp bê cầu nắng xuất hiện hai đống ửng đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.