KHUÔN MẶT NGƯỜI KHÁC - Trang 209

để lại dấu vết gì cho anh. Dù sao, chỉ riêng việc anh đã hiểu bộ mặt thật chỉ
là cái mặt nạ không hoàn hảo thì đó chẳng phải là một khoản thu cực kỳ lớn
lao hay sao? Có lẽ anh quá lạc quan, nhưng đối với anh, việc nhận ra điều
đó biến thành một sức mạnh vô cùng to lớn, và anh cho rằng nếu như số
phận của anh là sẽ vĩnh viễn bị ướp trong khối băng không tan thì ngay cả
trong khối băng ấy anh cũng sẽ tìm được sự sống và sẽ cố gắng lần thứ hai
để khỏi có những cố gắng vô ích... Nhưng tốt hơn hết là lúc yên ổn hãy nghĩ
đến tất cả những cái đó, sau khi em về, nắm trong tay những điều kiện đầu
hàng. Lúc này, muốn gì thì gì, anh cũng chỉ có cách chờ đợi...

Như con rối bị cắt những sợi dây điều khiển, anh đổ vật xuống sàn một

cách bất lực, anh chỉ muốn có một điều: giảm bớt càng nhiều càng hay sự
chống cưỡng lại dòng thời gian. Khoảng trời sáng hình chữ nhật được cắt
nét bởi khung cửa sổ và tòa nhà bên nom như bức tường nhà tù. Anh không
rời mắt khỏi nó và cố làm cho mình tin như thế. Ý nghĩ rằng không phải chỉ
riêng mình bị giam cầm, mà cả thế giới là cái nhà tù khổng lồ hòa điệu với
tâm trạng anh lúc ấy. Anh tiếp tục suy nghĩ: mỗi người đều khát khao vượt
ra khỏi cái thế giới này. Tuy nhiên, bộ mặt thật, một khi đã trở nên thừa như
cái đuôi, liền đột nhiên biến thành cái cùm, và không người nào vượt thoát
ra được. Anh thì lại là việc khác... Chỉ có anh, dù chỉ trong khoảnh khắc
ngắn ngủi, đã được nếm mùi cuộc sống ở bên ngoài bức tường giam. Anh
không chịu nổi bầu không khí quá đặc quánh và lập tức quay trở lại, dù vậy
anh biết cuộc sống ấy. Bây giờ, nghe lời thú nhận của anh, anh nghĩ rằng
em có thể phản đối, ít nhất là phản đối điều đó.

Nhưng bức tường bê-tông che khuất bầu trời càng dần dần mất màu sắc

và hòa tan vào bóng tối thì anh càng tức điên lên vì phải cố gắng để không
bận tâm đến thời gian đang vận động một cách không thương xót. Em đọc
đến chỗ nào rồi nhỉ? Chẳng khó gì mà không ước chừng được, nếu biết
trung bình có thể đọc bao nhiêu trang trong một giờ. Giả sử là một phút một
trang, như vậy là sáu mươi trang... Đã bốn giờ hai mươi phút trôi qua kể từ
lúc ấy, như vậy là em sắp đọc xong. Nhưng cố nhiên, vì nhãng ý, em không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.