KHUÔN MẶT NGƯỜI KHÁC - Trang 73

không phải là do lòng can đảm đặc biệt. Nói cho đúng hơn, hy vọng thoáng
hiện làm cho anh trở nên hèn nhát. Với khát vọng thiết lập càng nhanh càng
hay mối liên hệ giữa thư và địa chỉ, anh biến thành đứa trẻ bịt tai lại mà
chạy qua bóng tối.

Liền đó, trước mặt anh vụt hiện lên một người đàn ông đứng chặn

đường. Vẻ thản nhiên trong lúc anh ta thong thả - dường như sẽ không bao
giờ dứt ra - ngắm nhìn những món ăn bày trong tủ kính đích thị là đặc tính
vốn có của người mà anh đã hết sức bền bỉ tìm kiếm. Thấy rõ tuổi người
đàn ông đó là thích hợp và trên mặt anh ta không có sẹo, anh quyết định
ngay - người anh chọn sẽ là anh ta.

Người đàn ông rốt cuộc đã quyết định, anh ta mua ở quầy trả tiền một vé

xúp mì sợi, còn anh mua vé cà phê và bánh mì có nhân. Với vẻ mặt ngây
thơ, mà vẻ mặt quái gì kia chứ, anh làm gì có vẻ mặt, anh lẳng lặng đến
ngồi cùng bàn với người đàn ông đối diện với anh ta. Vì cũng còn những
chỗ khác không ai ngồi, anh ta bực bội ra mặt nhưng không nói gì. Một cô
phục vụ bàn ăn khá trẻ bấm vé của chúng tôi, đem nước đến rồi đi. Anh
tháo tấm bịt mặt, cắn điếu thuốc lá giữa hai hàng răng và cảm thấy người
kia lúng túng, anh bắt đầu từ xa.

- Xin lỗi, chắc là tôi làm phiền ông...

- Không, không, tuyệt nhiên không.

- Kìa, một đứa bé nhìn tôi chằm chằm đến nỗi quên bẵng cả cái kem mà

nó thèm muốn. Chưa biết chừng nó tưởng tôi là bạn ông cũng nên.

- Thế thì chuyển sang ngồi một chỗ nào khác đi!

- Vâng, điều đó có thể được, cố nhiên. Nhưng trước hết tôi muốn hỏi

ông điều này, hỏi thẳng, không quanh co... Ông có muốn có mười ngàn yên
không? Nếu ông không cần số tiền đó thì tôi sẽ chuyển sang chỗ khác ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.