KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 125

tệ, hơn nữa dáng người của cô thật rất đẹp. Hắn là đàn ông, đối với thân thể
gợi cảm như vậy dĩ nhiên sẽ sinh ra dục vọng.

Nhưng về mặt lý trí của hắn thì kháng cự lại với lối suy nghĩ này.

Hắn không nghĩ sẽ mãi ở cùng một chỗ với cô. Cô như vậy, ngay cả khả

năng cơ bản tự chăm sóc bản thân cũng không có.

Đêm hôm đó do uống rượu nên hắn mới không kiềm chế được. Làm cô

như vậy, hắn cũng có chút hối hận, lại nhìn thấy cô lúc nào cũng sống một
mình quá cô độc, vì vậy hắn mới muốn làm cho cô được vui vẻ hơn.

Hiện tại hắn muốn sủng cô, đây là do hắn thấy cảm giác mới mẻ cộng

thêm với sự đồng tình thương hại vì hoàn cảnh, nhưng nó có thể duy trì
được bao lâu thì hắn không dám cam đoan.

"Mẹ tôi muốn em làm em gái của tôi, em thấy sao?"

Hạ Khuynh cảm thấy, mẹ nói đề nghị này cũng tốt lắm. Anh trai với em

gái vẫn có thể thân thiết ở cùng một chỗ, mà cũng không phải chịu gánh
nặng về cuộc sống cả đời của cô ấy.

Phó Tự Hỉ kinh hỉ: "Hạ Khuynh, anh muốn làm anh trai tôi…"

Hắn gật đầu.

"Tôi chẳng những có em gái mà bây giờ còn có một anh trai?"

Cô thật sự rất vui, cô không có bạn cũng chẳng có anh trai. Hạ Khuynh

lựa chọn cái nào cô cũng đều rất vui.

Hạ Khuynh nựng mặt cô: "Ngoan, ngồi lại chỗ cũ."

Cô gật đầu, chạy về chỗ ngồi, trên mặt vẫn còn sự vui vẻ hớn hở.

Bà chủ quán bưng lên hai bát mì thập cẩm, trên mặt còn có rất nhiều lát

thịt mỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.