"Đúng vậy. Thật ra bọn cháu đều chuyển đi hết rồi, thời gian trước mới
gặp lại một lần nữa." Tả Phóng quay đầu lại cười cười nhìn vào mắt Phó Tự
Hỉ: "Có phải không Phó Tự Hỉ?"
Phó Tự Hỉ thành thật gật đầu: "Đúng vậy, lần nào cũng thật là trùng
hợp."
Lương San nở nụ cười. "Vậy hai đứa thật sự rất có duyên với nhau."
Tả Phóng giả vờ khó xử cười. "Hai người hôm nay đến mua quần áo,
định đi du lịch ư?"
"Ra biển nghỉ dưỡng." Lương San cũng không muốn gạt hắn, nên trả lời
thẳng thắn.
"Ây da thật là khéo nha. Cháu cũng chuẩn bị đi biển..." Tả Phóng phụ
họa: "Hiện tại thời tiết quá nóng, bạn bè cháu đều đề nghị đi suối nước
nóng, thật sự là không thể chịu nổi a."
"Đúng vậy, khí hậu năm nay rất khác thường." Lương San hàn huyên
một hồi định rời khỏi.
Ai ngờ Tả Phóng lại tiếp tục hỏi: "Vậy mọi người đến bãi biển nào
thế?"
"Cũng không muốn đi xa quá nên chọn bãi biển gần ngoại thành."
"Cháu thì vẫn chưa tìm được chỗ thích hợp để đi." Tả Phóng lại nhìn
vào mắt Phó Tự Hỉ, "Không biết có thể cho cháu đi ké không ạ?"
Lương San nhận thấy tên nhóc này dường như có tình ý với Phó Tự Hỉ.
Thử nghĩ lại một chút, bọn họ đứng ở chỗ này nói chuyện phiếm cũng
đã đủ kỳ quái. Bà nghĩ chỉ tùy tiện nói vài câu rồi thôi, nhưng thằng nhóc
này cứ luyên thuyên cố gắng tạo ra chủ đề chung để nói tiếp, càng không có
ý định buông tha cho hai người bọn họ.