KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 361

"Con trai, con phải hiểu rõ một việc. Con đã quyết định đến với con bé,

vậy thì đã xác định phải bảo hộ nó cả đời. Tối hôm qua mẹ đã nói chuyện
với ba con, từ nhỏ đến bây giờ, chưa bao giờ chúng ta quản được con.
Nhưng việc này là ngoại lệ, mẹ hy vọng rằng không phải vì ham thích mới
mẻ mà con lại làm tổn thương đến con bé."

Sắc mặt Hạ Khuynh trở nên nghiêm túc.

"Mẹ, con sẽ cố gắng đối xử tốt với cô ấy. Thật sự! Nhất định con sẽ bảo

hộ săn sóc cô ấy cả đời."

Lương San bị lời nói này đâm trúng tim đen, bà đành cúi đầu.

"Như mẹ đã sớm nói với con, Tự Hỉ cần một người có thể chăm lo bảo

vệ cho con bé cả đời, nó cần một người có thể thật sự nhìn thấy được những
ưu điểm tiềm ẩn bên trong nó."

Trải qua một đêm băn khoăn lo lắng, Lương San đã thật sự chấp nhận

thực tế này.

Tuy không phải máu mủ ruột rà, nhưng bà thật tâm yêu thương Phó Tự

Hỉ, có thể nhìn thấy nó cùng con trai mình hạnh phúc bên nhau, làm sao lại
không phải là chuyện tốt chứ!

Hạ Khuynh cười, lại nhớ đến tối qua mình đã dày vò Phó Tự Hỉ cả đêm.

Từ tận đáy lòng, anh chân thành mà nói: "Mẹ, cảm ơn mẹ. Còn ba nữa, con
thật sự cảm ơn hai người."

Có thể bọn họ sẽ phản đối việc này, anh cũng đã chuẩn bị tâm lí để đấu

tranh tư tưởng với họ. Nhưng có được sự ủng hộ của bọn họ, đó là niềm
mong ước sâu sắc từ tận đáy lòng anh.

Lương San đột nhiên đứng lên, bước đến ngồi bên cạnh, ôm cổ anh,

giọng có chút nghẹn ngào: "Không hiểu tại sao bây giờ mẹ lại có tâm trạng
như đang chứng kiến việc con gái sắp phải gả đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.