KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 408

Nhưng… cô luyến tiếc nơi này... luyến tiếc Hạ Khuynh...

Phó Tự Hỉ từ cửa bước ra, vừa đi vừa quay đầu lại nhìn về hướng nhà

lớn.

Hạ Khuynh, anh đang ở đâu? Anh đang làm gì? Anh có nhìn thấy em

không?

Suy nghĩ một hồi, Phó Tự Hỉ thật sự không nhịn được mà rơi lệ.

"Tự Nhạc, Hạ Khuynh... Vì sao không đến... gặp chị? Vì sao đã lâu như

vậy... mà anh ấy cũng không đến gặp chị..."

Phó Tự Nhạc nhẹ nhàng gạt đi nước mắt cho cô.

"Có lẽ anh ta đang đứng ở một nơi nào đó quan sát chị."

"Anh ấy thật sự sẽ nhìn thấy chị sao?"

"Ừ, thấy chứ!"

Phó Tự Hỉ lại nhìn về phía nhà lớn bên kia, buồn bã lau nước mắt.

Hạ Khuynh ngồi xe lăn dưới một gốc cây đại thụ, trông thấy hình ảnh

đáng thương của Phó Tự Hỉ.

Dưới tàng cây xum xuê, anh không hề cố ý che giấu, Phó Tự Hỉ tâm tư

hoàn toàn đặt về hướng nhà lớn, vì vậy mới không để ý đến anh.

Lương San đứng ở phía sau Hạ Khuynh, cũng gạt nước mắt.

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.