Hạ Khuynh đối với những cô gái này không để vào mắt, bọn họ muốn
lộ? Cứ tự nhiên. Ngẫu nhiên cũng có mấy cô nàng chủ động ve vãn, anh
vẫn không quan tâm.
Một thời gian anh trở về khu nội thành nhàn nhã an vị trên xe lăn,
nhưng cũng chưa một lần gặp được Phó Tự Hỉ.
Ngẫm lại, chắc chắn cô bé ngốc kia lại là ngày ngày tự nhốt mình trong
phòng, đơn độc bi quan sống qua từng ngày.
Anh thật sự tức chết với cô!
Đêm giáng sinh, Chu Phi Lương rủ rê cả đám chơi bời náo nhiệt một
bữa.
Từ sau chuyện quán bar lần đó Hạ Khuynh đều mang theo thuốc lá. Bởi
vì đến một ngày nào đó có thể mang ra sử dụng.
Sau cuộc đối thoại với Tả Phóng hôm đó, anh đã biết, tình địch lớn nhất
hiện nay đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Cả đám đàn ông gọi một nhóm tiếp viên hầu rượu. Tay nâng rượu tay
thì ôm người đẹp, ăn chơi phóng túng một phen.
Chu Phi Lương biết hiện tại Hạ Khuynh thủ thân như ngọc, nên cũng
dặn dò những cô ả kia không cần tới gần khu vực của tên Hạ Khuynh kia.
Hạ Khuynh uống một hớp rượu, trong lòng thầm bất mãn tại sao hôm
nay lại không được ở cùng bé cưng của anh.
Cô bé ngốc kia, nói không chừng ăn được ngủ được, căn bản sẽ chẳng
giống như anh đang ngày ngày nhớ thương cô!
Càng nghĩ càng không chấp nhận được, anh nhanh chóng xóa bỏ suy
nghĩ đó ra khỏi đầu.