KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 67

Lương San sáng nay có công việc phải ra ngoài, nhưng lại muốn biết

chuyện tối hôm qua của Phó Tự Hỉ, vì thế mới sáng sớm đã chạy đến phòng
hắn gõ cửa.

Hắn thực bất đắc dĩ mới đi mở cửa. "Sao hôm nay mẹ dậy sớm quá

vậy?"

"Con dậy trễ thì có. Con trai, tối hôm qua như thế nào? Bạn bè của con

ở đó có ai khen Tự Hỉ không? Thật tuyệt vời?!?" Bà hào hứng.

Miệng hắn bất giác khẽ nhếch lên, con nhóc Phó Tự Hỉ nhìn từ trên

xuống dưới không phải là “tuyệt vời”.

Mà phải dùng hai chữ “khinh khủng”.

"Không ai để ý đến cô ta."

Lương San cảm thấy thật thất vọng. Bất quá rất nhanh bà liền mở

miệng: "Chắc do mới gặp có một hai lần nên vẫn chưa tìm được đó thôi. Về
sau càng có nhiều cơ hội ra ngoài là tốt lên chứ gì. Con phải nói với mọi
người nó là em gái của con."

"Con lại không biết mình ở đâu đào ra đứa em gái phiền toái này! Cô ta

chẳng qua chỉ là được dì Quan nuôi nấng, còn không phải là người giúp
việc trong nhà."

"Cái thằng này!" Lương San giận tái mặt.

"Tự Hỉ tâm tư nó chỉ hơi đơn thuần một chút thôi. Phải tự đặt bản thân

vào hoàn cảnh của nó thì con mới hiểu hết được vấn đề. Mẹ biết con có
thành kiến với nó, nhưng mẹ cũng đâu có bắt con phải cưới nó về. Chỉ
muốn con mang nó ra ngoài tiếp xúc xung quanh một chút, tội nghiệp suốt
ngày nó chỉ quanh quẩn trong nhà, tâm tư khép kín. Thật ra mẹ cũng có thể
tự dẫn nó ra ngoài nhưng cũng vì nghĩ đến hai đứa con tuổi tác gần nhau sẽ
thích hợp hơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.