KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 73

Nghĩ nghĩ có chút tò mò, cô bắt chước theo liếm liếm lên bờ môi hắn.

Hạ Khuynh chợt sững người, dừng lại động tác.

Hắn rời môi cô, giận dữ hét với cô: "Phó Tự Hỉ, em cút ra ngoài cho

tôi!"

Phó Tự Hỉ đột nhiên bị dọa, hoang mang rối loạn vội chạy ra ngoài cửa.

Cô vừa đi vừa uất ức nghĩ nghĩ, cô đã đói bụng rồi, muốn đến chỗ của

dì Quan ăn sáng vậy mà tự dưng hắn cứ nắm cô không buông, rồi lại la hét
vào mặt cô.

Hắn ăn cô lâu như vậy, cô cũng chưa tức giận cơ mà.

Cô mới ăn hắn một chút, hắn liền tức giận. Công bằng ở đâu?

Hạ Khuynh thấy Phó Tự Hỉ sau khi chạy ra ngoài, cũng thở phì phò,

mạch đập rối loạn mà thầm nguyền rủa Phó Tự Hỉ chết tiệt kia lại làm cho
hắn có phản ứng.

Hắn thật sự không muốn chạm vào cô.

Ba lần bốn lượt cứ bị cô làm ảnh hưởng, hắn quả thật rất bực mình. Liền

bấm số gọi cho Chu Phi Lương. "Chu Phi, tối nay có tiết mục gì không?"

Bên kia Chu Phi Lương chậc chậc một tiếng, thật ra tối qua hắn đã

chuẩn bị một tiết mục hấp dẫn, tên Hạ Khuynh lại đột nhiên về sớm, thật là
làm uổng phí lòng tốt của hắn.

Hắn trêu đùa: "A, tôi cứ tưởng ông đang muốn tu thân dưỡng tính chứ.

Mẹ nó ông hôm qua đứng trước mặt con nhóc “núi đồi hùng vĩ” đó còn ra
vẻ đứng đắn mà."

"Bớt nói lời vô nghĩa đi." Bộ ngực kia đã đủ phiền chết hắn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.