KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 86

giụa, đem quần áo của cô cởi ra, phơi bày nửa cơ thể trắng nõn đầy đặn ra
trước mặt hắn.

". . . Hạ Khuynh... anh buông tha cho tôi đi… huhu" Cô sợ quá khóc òa

lên.

Tay hắn không an phận từ từ dời lên trên xoa nắn bầu ngực tròn đầy của

cô. Tròn đầy mềm mại, quả thật rất đẹp!

Hạ Khuynh nhìn thấy nửa cơ thể khỏa thân của cô, hai mắt híp lại, dục

vọng dâng lên lan tràn. Trước đây hắn chỉ nhìn thấy cô mặc bộ quần áo thể
thao, vẫn chưa tưởng tượng ra dáng người của cô. Hôm nay mới phát hiện
được, thì ra cũng không tệ.

Không giống vóc dáng ốm yếu chỉ toàn xương xẩu đang thịnh hành mà

cũng có da có thịt mềm mại đầy đặn. Đây là dạng mà hắn cảm thấy thoải
mái nhất. Hắn thả tay buông lỏng cổ tay cô, nắm cái cằm nhỏ của cô miết
nhẹ đôi môi anh đào, cười đến gian tà: "Phó Tự Hỉ, em thật là gợi cảm."

Hắn nắm một bên đầy đặn của cô tùy ý xoa nắn vân vê, cảm giác mềm

mại đầy đặn dưới lòng bàn tay khiến cho hắn mê mệt không muốn buông
tay: "Nó lớn lên từ lúc nào thế, vừa mềm vừa mịn, tôi thật sự rất thích."

Phó Tự Hỉ sợ muốn chết lại càng không hiểu hắn đang nói cái quái gì,

chỉ biết khóc thảm thiết. Đầu lưỡi của hắn chui tọt vào miệng cô, liếm liếm
mấy cái răng nhỏ rồi quấn chặt lưỡi của cô mà chơi đùa. Cái miệng này thật
là ngọt ngào đã vậy còn có mùi sữa thoang thoảng.

Phó Tự Hỉ phản kháng giãy giụa dữ dội cũng vô ích, hắn vẫn đè chặt cô,

ra sức giày vò, miệng hắn toàn là mùi rượu nồng nặc khiến cô hít thở không
thông.

Nhận thấy được Phó Tự Hỉ không có kinh nghiệm, Hạ Khuynh dời môi

xuống cắn nhẹ lên nụ hoa đỏ ửng trên ngực, một tay còn lại nắm cái hông
của cô ngắt nhéo khiêu kích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.