KHUYNH TÀN ĐỊA TẪN - Trang 112

Hiên Viên Ngạo Thiên buồn cười nghĩ, ngươi đây không phải hài tử thì

tính là đại nhân sao? Nhưng hắn cũng không tranh cãi, biết nếu nói thế bé
sẽ càng sinh khí hơn.

“ Phong nhi thích Tử Thảo quả sao? ta đã mang đến.”

“ Thật sao?”

“ Thật.”

“ Nó đâu?” Lưu Diệp Phong hớn hở, quên ngay mình đang nhăn nhó.

“ Mang lại đây.” Hiên Viên Ngạo Thiên cười thỏa mãn. Một quả Tử

Thảo quả thì có là gì? Miễn là hắn đạt được mục đích.

Cầm Tử Thảo quả trên tay, Hiên Viên Ngạo Thiên cười nhẹ, nói

“ Phong nhi muốn, phải đáp ứng ta điều kiện? Ân?”

“ Cái gì? Nó vốn thuộc về ta. Ta đã trị khỏi cho đứa con của ngươi a.”

“ A. Vậy giờ ngươi đi giết nó cũng được.”

“ Ngươi …” Lưu Diệp Phong nghẹn khuất nhin bộ mặt vô lại của Hiên

Viên Ngạo Thiên.

“ Điều kiện gì?”

“ Mỗi ngày phải ngủ cùng phụ hoàng a. Bảy ngày liền ra cung chơi với

phụ hoàng một lần. Rồi còn điều kiện gì thì … ta sẽ từ từ nghĩ sau.”

Lưu Diệp Phong nghẹn ngào muốn chết. Tử Thảo quả đang ở trước mắt

hắn. Không thể bỏ lỡ. Thôi được, ngủ cùng lão cha cũng không mất miếng
xương nào. Ta đồng ý.

“ Được. Đưa ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.