KHUYNH TÀN ĐỊA TẪN - Trang 147

nổi với viên ngọc này. Nhưng khi ra đi ta còn lưu luyến. Nay ngọc hoàn chủ
…”

“ Hắn ở đâu?” Ninh Lam Diện nóng nảy hỏi. Móng tay hắn nắm chặt

đến nỗi bật máu. Ngươi hắn tìm suốt 20 năm qua, hiện tại …

“ Ngươi nghe ta nói hết được không?” Lưu Diệp Phong bực tức nói

“ Nay ngọc hoàn chủ, bình an kết cũng hủy. Hai ta ÂN ĐOẠN NGHĨA

TUYỆT.”

Ninh Lam Diện như thể bị sét đánh trúng, môi mấp máy mà nói không

nên lời. Hắn biết người mà hắn thật tâm yêu và cũng thật tâm yêu hắn đã
từng oán hận rời đi. Nhưng là hắn sai rồi, quả thực mất đi y, hắn biết mình
sai lầm. Đã tìm y về mong chuộc lỗi nhưng y đều trốn tránh. Không ngờ, 20
năm đau khổ, chỉ đổi lại 4 từ “ Ân đoạn nghĩa tuyệt”

Lưu Diệp Phong không thèm nhìn, liền li khai. Nhưng sau đó nhoẻn

miệng cười vô cùng trong sáng đối Ninh Lam Diện nói

“ Ngươi không cần lo lắng cho gia gia ta. Hắn đã tìm được người thực

tâm ở bên hắn.”

Nói rồi liền li khai. Lưu Diệp Phong thấy trong mắt Ninh Lam Diện chỉ

một màu u ám, đau khổ có, phẫn nộ có, hối hận có, bi thương có… Hắn đã
nói dối, nhưng có sao, đâu có bù lại được 20 năm gia gia hắn đau khổ. Trời
làm sai có thể thứ, người làm sai tuyệt không tha.

Ai~ Gia gia, ngươi nói ta chỉ cần trả ngọc. Nhưng ta muốn hắn đau khổ

một chút. Ít ra bù lại cho nỗi đau khổ ngươi chịu mấy chục năm qua a.

“ Phong nhi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.