KHUYNH TÀN ĐỊA TẪN - Trang 148

Lưu Diệp Phong đụng trúng “ cột đá “. Hắn thầm mắng, cột đá cũng biết

nói. Ngẩng đầu lên đã thấy khuôn mặt người quen đang ngày một đen.

“ Ngươi có thể một ngày đừng chạy loạn?”

“ Ta đến chỗ ca ca ta, không phải chạy loạn.”

“ Ta đi về. Ngươi chưa bao giờ thấy ngồi yên trong cung.”

“ Ta chẳng phải sủng vật ngươi dưỡng. Sao phải ngồi yên trong cung

điện đó.”

Lưu Diệp Phong bất mãn bĩu môi. Nam nhân này ngày càng có vấn đề.

Hắn thích đi đâu kệ hắn chứ. Y lúc nào cũng chỉ giỏi quản.

“ A, Phong nhi ăn cơm nào. Bồi phụ hoàng dùng bữa a.” Hiên Viên

Ngạo Thiên sợ con mèo nhỏ của mình nổi cáu, liền nhu giọng đi mấy mươi
lần.

“ Ta ăn với ca ca rồi. Ngươi thưởng thức bữa chiều một mình vậy.”

Nói rồi, Lưu Diệp Phong cười he he chạy mất. Hiên Viên Ngạo Thiên

chỉ còn nước ngẩng mặt lên trời, mong sao cái ngày gặp mặt này nhanh kết
thúc.

Qủa thực thì cũng rất nhanh kết thúc. Hiên Viên Ngạo Thiên trước nay

đều thường lười biếng nán lại Đông Vũ quốc ít lâu nhưng lần này vừa xong
đã lôi con mèo nhỏ của mình cấp tấp về Hiên quốc.

Lưu Diệp Phong ngó ngó hắn, rồi khều một kiện áo choàng thu đông ra

đắp lên người, lăn xuống ghế dài trên mã xa mà ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.