KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 343

KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA

Thương Hải Di Mặc

www.dtv-ebook.com

Quyển 2

Chương 47

Phương Quân Càn nheo mắt nhìn trời, phóng tầm mắt bao quát khoảng

không vời vợi mênh mông. Tàn dương huyết sắc, thiên không thẳm xanh,
khói lam như muôn vàn sợi tơ đan cài, xen kẽ dệt thành tấm thảm sương
mờ bàng bạc, mỏng manh mơ hồ. Cảnh ly biệt, trời đất đã thê lương, lòng
người cũng dâng lên thật nhiều cảm xúc.

Hắn chậm rãi từ thành lâu đi xuống, thong thả bước giữa đại quân hàng

ngũ tề chỉnh nghiêm trang. Giáp bạc chói lòa, hồng cân rực đỏ, giữa trùng
trùng điệp diệp thương mâu thiết giáp, chỉ cần đưa mắt nhìn là có thể thấy
hắn! Dường như bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, bất luận bao nhiêu người vây
quanh, hắn vĩnh viễn là người được nhận ra trước hết.

Có lẽ, đây chính là thứ được người ta gọi là khí thế vương giả chăng?

Gió đêm hiu hiu thổi, Tiếu Khuynh Vũ ngồi tĩnh lặng trong luân y, trên

người vận một chiếc bạch sam giản dị trang nhã, chất vải mỏng manh mềm
mại làm tà áo trước gió phất phơ bay múa, uyển chuyển dịu dàng, có lúc
cuốn cao như cưỡi gió đạp mây, rồi lại hạ xuống nhẹ nhàng như thái dương
về núi. Cả người toát ra vẻ thanh nhã tôn quý mà băng lãnh cao ngạo, ôn
nhu trầm tĩnh nhưng cũng kiên định quật cường.

Ánh mắt Phương Quân Càn sắc sảo cứng rắn, thanh khiết như sương,

lạnh lùng như tuyết. Hắn đảo mắt khắp toàn quân, nhãn quang quét đến
đâu, binh sĩ ưỡn ngực thẳng lưng nghiêm nghị đến đó, ai nấy đều lâng lâng
hưng phấn, sắc diện tự nhiên ửng hồng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.