KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1007

Vô Song công tử rõ ràng là không muốn kéo dài đối thoại, toan gọi

người đến đưa lão ra ngoài, chợt nghe thanh âm lạnh lùng băng giá của
Phương Gia Duệ: “Phương Quân Càn… khi nào đăng cơ?”

Tiếu Khuynh Vũ thản nhiên trả lời: “Đã chiêu cáo thiên hạ, đại điển đăng

cơ ấn định vào mồng một tháng giêng.” Nói rồi định quay người bỏ đi.

“Hoàng nhi.” – Lão gọi y lại.

Nếu như bản thân phải thống khổ, lão cũng không chấp nhận nhìn người

khác vui vẻ hạnh phúc.

Phương Gia Duệ như vừa phát hiện ra điều gì đó thú vị: “Lỗ đại sư chế

tác chiếc luân y này cho ngươi quả thật tinh xảo tuyệt luân, không hổ danh
là hậu nhân của Lỗ Ban.”

Lão mỉm cười nhẹ nhàng, trong lòng cảm thấy vô cùng khoái trá.

Nỗi khoái trá khi từ từ hành hạ tra tấn, giết dần giết mòn người khác

khiến cho lão hưng phấn tột độ, toàn thân phát run lên.

“Bất quá trẫm nghĩ, Vô Song công tử rất cam lòng nguyện ý không dùng

đến luân y này nhỉ?”

Tiếu Khuynh Vũ thản nhiên lắng nghe, biểu cảm lãnh đạm không chút

cảm xúc, tựa hồ đang nghe một chuyện nào đó chẳng hề can hệ đến mình,
“Nếu ông nghĩ muốn làm lung lạc tinh thần Tiếu mỗ, vậy thì Tiếu mỗ đã
khiến ông thất vọng rồi.”

Gia Duệ đế thản nhiên tiếp tục độc thoại: “Vô Song công tử trí tuệ quán

tuyệt thiên hạ chẳng lẽ chưa bao giờ hoài nghi, cha mẹ ngươi đều tứ chi
kiện toàn, các hoàng nhi hoàng nữ của trẫm cũng đều hoạt bát khỏe mạnh,
không ai thuộc loại nhược thể tàn tật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.