KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1034

tục ấy. Từ từ xoay đầu lại, một nữ nhân bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng,
đang từ trong bóng râm của cổ thụ bước ra. Tóc đen vấn cao, mày ngài mắt
phượng, làn thu thủy mênh mang sóng sánh ngọc quang, tuy áo gấm mẫu
đơn đỏ thắm tinh xảo sang trọng phủ lên thân người, nhưng lại chẳng thể
nào giấu được sắc diện nhợt nhạt như sương như khói.

Chính là Nghị Phi Thuần.

Đầu lưỡi Thích Vô Ưu đắng ngắt: mấy lời này, người không nên nghe

nhất đều đã nghe hết cả rồi.

Hoàng Phủ Cổn Vũ cung tay hành lễ: “Hạ quan có việc quan trọng

không tiện ở lâu, công chúa xin cứ thong thả tự nhiên, hạ quan đi trước một
bước.” Nói rồi tiếp tục vác mớ đồ án lỉnh kỉnh co chân chạy biến.

Ai cũng nói cái gì thỏ chết thì giết chó, hết chim thì vứt cung, Thích Vô

Ưu ủ ê nhận ra mình lúc này chẳng khác gì con chó xúi quẩy hay chiếc
cung vô dụng kia là mấy.

Thích quân sư hít sâu một hơi trấn tĩnh, tiếp đó, đổi sang bộ dạng hết sức

cung kính cung tay hành lễ với Thuần Dương công chúa: “Hạ quan cũng có
việc quan trọng…”

“Thích quân sư, Thuần Dương chỉ là muốn biết Hầu gia đã đi đâu thôi!”

À ha, không phải tìm ta tính sổ là tốt rồi.

Thích Vô Ưu một hơi thở phào, nhanh nhảu đáp: “Hôm nay Liễu Trần

phương trượng thuyết pháp tại Đại Tướng Quốc tự, Hầu gia tranh thủ lúc
rảnh rỗi đã đến đó rồi.”

“Là cùng đi với Tiếu công tử có phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.