KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1044

thường, xem người khác như cỏ rác: “Đại ca, ngươi thật sự rất rảnh rang
đó, chẳng quản ngàn dặm xa xôi từ Liêu Minh đuổi theo ta đến Đại Khánh,
không phải là muốn đòi lại Hoàn Thần Thảo đó chứ?

“Hoàn Thần Thảo do ngươi trộm lấy từ Dư gia, là người của Dư gia

đương nhiên có trách nhiệm thu hồi về cố chủ.” – Dư Nhật như quỷ mị hiện
ra sau lưng Dư Nguyệt, “Huống chi, thân là huynh trưởng, ta làm sao có thể
ngồi yên trơ mắt nhìn ngươi tứ phương làm bậy, thí độc hại người?” Trong
lúc đang nói, cỏ cây héo rũ dưới chân Dư Nguyệt chợt vươn thân đứng
thẳng, sống dậy như một kỳ tích.

“Thế nào?” – Dư Nguyệt cười lạnh, “Đại ca còn muốn thế thiên hành

đạo nữa sao?”

“Nhị đệ, ngươi đừng cứ chấp mê bất ngộ, thấy sai càng sai như thế nữa!

Theo ta hồi gia nhận tội với tộc trưởng, đại ca sẽ đảm bảo cho ngươi
nguyên vẹn tính mạng.”

Dư Nguyệt nhếch môi cười mỉa, khinh khỉnh nhìn. Đó là thái độ từ nhỏ

đến lớn không hề thay đổi của Dư Nhật, nhưng lần này ông hiểu rằng, bao
nhiêu khổ tâm lo lắng của mình đã bị hắn bỏ mặc cho nước chảy về Đông.
Có khuyên bảo mấy cũng thành vô dụng.

“Ngươi lần này trở về Đại Khánh là muốn làm gì?”

“Bái tế một người.”

Dư Nhật sững sờ kinh ngạc: Bách Độc Lang Quân mà cũng muốn đi bái

tế? Thật sự là mới nghe lần đầu! Không nhầm chứ?

“Bái tế? Ai?”

“Người con gái duy nhất Dư Nguyệt ta yêu trong cuộc đời này.” – Vừa

nói, trong khóe mắt Dư Nguyệt vừa không ngừng bừng cháy lửa giận!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.